Ngọc châu Nguyễn Bài thơ “Xin làm hạt phù sa” của Lê Cảnh Nhạc là một bản nguyện ca tha thiết, tràn đầy yêu thương và khát vọng được dâng hiến cho cuộc đời. Bài thơ thể hiện tấm lòng nhân hậu, tình yêu thiên nhiên, con người và mong muốn được đóng góp âm thầm, bền bỉ như hạt phù sa – tuy nhỏ bé nhưng mang trong mình sức sống lớn lao. Mở đầu bài thơ, tác giả dùng hình ảnh “nắng” và “biển cả” để tượng trưng cho những điều tốt đẹp của cuộc sống. “Xin dâng lời của nắng, mang lửa ấm mặt trời” và “xin dâng lời biển cả, mang bao dung tình người” – đó là lời nguyện ước dâng hiến những gì ấm áp, bao dung nhất cho cuộc đời. Tiếp theo, tác giả nhắc đến chiến tranh đã qua, bão tố đã lùi xa nhưng những vết thương vẫn còn rỉ máu, mầm non chưa thể đâm chồi. Hình ảnh ấy gợi nhớ đến một quá khứ đau thương, mất mát, từ đó khơi dậy khát vọng tái sinh, khát vọng làm cho cuộc sống hồi sinh từ trong đau thương. Những khổ thơ sau thể hiện mong muốn được đem đến tình yêu thương và sự sống cho thế hệ mai sau. Tác giả muốn đem “ánh mắt”, “nụ cười”, “giọt nắng”, “hạt muối” để kết nên mặt trời, kết nên tình yêu bao la như biển. Hình ảnh giọt nắng – tượng trưng cho sự sống, sự ấm áp; hạt muối – tượng trưng cho sự bền bỉ, mặn mà của đời – tất cả đều nói lên mong muốn góp nhặt từng điều nhỏ bé để xây nên những điều lớn lao. Cao đẹp nhất là lời ước nguyện ở cuối bài thơ: “Ước làm một hạt phù sa, ước làm một tiếng chim ca xanh trời, ước làm tia nắng vàng tươi, ước làm một hạt mưa rơi ấm chồi.” Tất cả đều là những gì bé nhỏ, khiêm nhường nhưng có vai trò nuôi dưỡng sự sống. Qua đó, tác giả bày tỏ khát vọng sống có ích, sống tử tế, sống chan hòa với cuộc đời và góp phần dựng xây cuộc sống tốt đẹp hơn. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, ngôn ngữ gần gũi, giàu hình ảnh ẩn dụ và biểu tượng, giọng thơ trầm lắng, sâu sắc đã góp phần truyền tải hiệu quả thông điệp nhân văn và ý nghĩa cao đẹp mà tác giả gửi gắm.