i:
câu 2: Đọc đoạn văn sau:
Ông ngoại (Lược phần đầu: Người nhà đưa nước bên ngoài. Phân đã hát ở với ông ngoại. Ban đầu bạn Phân không hòa nhập vào cuộc sống mới, hơn thở với mẹ và người mẹ khuyên cố gắng chăm ông thay mẹ...) "Phân anh ách lái xe về nhà ngoại, cậu đi để lại cái chaly màu xanh, Phân sử dụng đi học. Hồi sáng nay, ông ngoại dẫn ra cửa dùng hỏi: - Ngoại định đi đâu - Ông lên một chút. Phân ngăn: - Thôi, ngoại già rồi, không nên lái xe, có đi, con đường ông đi. Cơn thịnh nộ, tình dầu vào nhà. Ôi, người già sao mà khổ thế này. Các nghĩa là có hai thế giới trong ngôi nhà. Các giới của ông là có thể ông bàng, là có thể chồng nhật báo, là cái radio đâu hồi còn đánh nhau, là trầm tư suy ngẫm, là mảnh sân hoa trái. Còn giới của Phân là tiếng nhạc cái gáo hét xập xình, là sắc màu màu xanh đỏ, là kết quả đất như nằm gọn trong bàn tay. Sáng sớm để sự nấu nướng cơm, sau đó đi học, chiều lại học, buổi tối nó không có xe đến bạn chơi hoặc về nhà nghe có thể trẻ cãi vã hoặc va chạm. Hai thế giới được cung cấp vừa hòa tan với nhau. Mặc dù Phân đang ở trong thế giới của ông, mà không biết mình đang chìm dần vào đấy (...) Có những sự thay đổi Phân không thể mong đợi được. Vịnh giờ mỗi đêm tôi Phân trở mình nghe ông ngoại khúc giải quyết. Nghe cây tháng năm nhỏ hạt mình, như vậy bẩn Phân cai nghiện hương trầm tối tối ông đâm le ngoại. Lấm khuỷu tay lũ em dũng sang, chúng nó phá tan quay cả lên, Phân thiêu, chúng nó trề môi "Chị hai khó như một bà già", Phân giật mình. Có có lẽ quen với cái tĩnh lặng trong sân mà mỗi chiều Dung giúp ông cốt cây, cái khoảng không xanh câu lạc bộ lõng trong khói bụi, đâu đó, trên bảo tôi già, dâm chú chim hót hò lo Phân quen dáng ông ngoại với mái tóc bạc, với đôi mắt hõm, cái cầm vuông vấn, quen mỗi tháng một lần cọc cách lên phường lương nghỉ. Có một điều Phân ngày càng đã nhận ra cà vạt của ông ngày càng khô và rời đi như lời kêu gọi. Chủ nhật Phân bụi lau chùi bên dàn karaoke bụi, ông đứng lên nhẹ mất: - Sao con không hát, con hát rất hay mà - Phân ngó ngoáy ngỏ, nó hỏi: - Ngoại có thích nghe không? Sau đó mở máy. Hôm nay Phân rất vui, lần đầu tiên nó hát cho riêng ông nghe và quan trọng nhất là ông đã ngồi lại đây, gật gù. [...] Hết mùa hỗn loạn, ông cháu Phân thùy là tháng năm đón tết. Cậu gửi thư và quà về. Ông ôm ngủ đặt nằm thư bảo Phân: - Con đọc ngoại nghe. Phân đọc một lơ mơ, lúc ở đó lên đã thấy mất ông đó thanh ngang. Ông đến bàn thờ bà, đốt nén hương, mù ngạt thở, Phân hoỉ: - Ngoại thương cậu như vầy, sao không theo cậu? Ông trân trọng: - Ngoại muốn mỗi năm cùng con đón giao thừa và nghe con hát." (Nguyễn Ngọc Tư, Trích Ông ngoại, NXB Trẻ 2001)
Điểm nhìn: Đoạn trích được kể từ góc nhìn của nhân vật chính, Phân. Tác giả sử dụng ngôn ngữ đối thoại trực tiếp giữa Phân và ông ngoại để tạo cảm giác gần gũi, chân thật, đồng thời cũng bộc lộ rõ ràng tâm trạng, suy nghĩ của Phân.
Điều gì làm cho Phân bày tỏ e kháng khi phải đến sống với ông ngoại:
* Sự khác biệt về lối sống: Phân vốn quen với cuộc sống ồn ào, náo nhiệt, đầy đủ tiện nghi. Trong khi đó, ông ngoại lại sống một cuộc đời bình dị, yên tĩnh, gắn bó với thiên nhiên. Sự khác biệt này khiến Phân cảm thấy khó chịu, ngột ngạt và không thoải mái.
* Sự cô đơn: Trước đây, Phân luôn có gia đình bên cạnh, nhưng bây giờ, Phân phải xa nhà, xa bố mẹ, chỉ có ông ngoại. Điều này khiến Phân cảm thấy cô đơn, thiếu vắng sự quan tâm, chia sẻ.
* Sự bất lực: Phân là một đứa trẻ, chưa trưởng thành, chưa sẵn sàng để đối mặt với những thay đổi lớn lao trong cuộc sống. Việc phải chăm sóc ông ngoại, một người già yếu, khiến Phân cảm thấy bất lực và lo lắng.
Kết luận: Phân bày tỏ e kháng khi phải đến sống với ông ngoại vì nhiều lý do, bao gồm sự khác biệt về lối sống, sự cô đơn và sự bất lực. Tuy nhiên, qua quá trình chung sống, Phân dần dần thấu hiểu và yêu quý ông ngoại, nhận ra giá trị của tình thân và sự quan tâm.
câu3: Đáp án
<>
1. Điểm nhìn trần thuật của tác giả.
2. Chi tiết này cho thấy Dung là một cô bé nhạy cảm, dễ xúc động trước những chuyển biến của thiên nhiên và đời sống. Cô bé cũng là người giàu tình cảm khi luôn dành thời gian trò chuyện, chia sẻ với ông ngoại.
3. Điều quan trọng nhất để gắn kết gia đình và rút ngắn "khoảng cách thế hệ" chính là sự thấu hiểu, đồng cảm giữa các thành viên. Mỗi người cần đặt mình vào vị trí của người khác để lắng nghe, chia sẻ và tôn trọng lẫn nhau. Sự thấu hiểu sẽ giúp xóa bỏ những rào cản, tạo nên mối quan hệ gần gũi, thân thiết giữa các thế hệ.
ii:
câu 1: Trong truyện ngắn "Chiếc thuyền ngoài xa", nhà văn Nguyễn Minh Châu đã xây dựng thành công tình huống truyện độc đáo, giàu sức ám ảnh. Tình huống truyện xoay quanh nhân vật Phùng, một phóng viên ảnh, khi anh đi thực tế để săn tìm một bức ảnh đẹp về chủ đề "chiến tranh". Trong chuyến đi ấy, anh đã gặp gỡ và chứng kiến nhiều điều bất ngờ, khiến anh thay đổi suy nghĩ về cuộc sống và nghệ thuật.
Đầu tiên, tình huống nghịch lý được thể hiện qua cảnh đẹp trời cho mà Phùng may mắn chụp được. Đó là hình ảnh chiếc thuyền lưới vó tiến vào bờ lúc bình minh, với những đường nét hài hòa và màu sắc tươi tắn. Cảnh đẹp ấy khiến Phùng xúc động, bồi hồi, và anh cảm thấy mình thật may mắn khi bắt gặp khoảnh khắc tuyệt vời ấy. Tuy nhiên, ngay sau đó, Phùng phát hiện ra một cảnh bạo hành gia đình trên chiếc thuyền ngư phủ kia. Một người đàn ông to lớn, dữ tợn đang đánh đập một người phụ nữ già nua, lam lũ. Cảnh tượng ấy khiến Phùng bàng hoàng, sững sờ, và anh không khỏi thắc mắc về sự thật đằng sau vẻ đẹp thơ mộng kia.
Thứ hai, tình huống nghịch lý tiếp tục được đẩy lên cao trào khi Phùng chứng kiến sự xuất hiện của lão đàn ông với tấm lưng rộng và mái tóc tổ quạ. Lão ta vừa đánh vợ vừa chửi bới, lăng mạ bằng những lời lẽ thô tục. Người đàn bà hàng chài chỉ biết câm lặng, chịu đựng đòn roi của chồng. Hình ảnh ấy khiến Phùng đau đớn, xót xa, và anh không khỏi thắc mắc về số phận của người phụ nữ ấy.
Cuối cùng, tình huống nghịch lý được khép lại bằng câu chuyện của người đàn bà hàng chài tại tòa án huyện. Chị kể về cuộc đời mình, về những khó khăn, vất vả mà chị phải trải qua. Chị cũng bày tỏ mong muốn được ly hôn với người chồng vũ phu. Qua câu chuyện của chị, Phùng hiểu ra rằng, đằng sau vẻ đẹp thơ mộng của thiên nhiên là những mảnh đời bất hạnh, những số phận bi kịch.
Ba tình huống nghịch lý trên đã tạo nên một bức tranh đa chiều về cuộc sống. Nó cho thấy cuộc sống không phải lúc nào cũng đẹp đẽ, thơ mộng như chúng ta tưởng tượng. Bên cạnh những vẻ đẹp lung linh, huyền ảo còn ẩn chứa những góc khuất, những nỗi đau thương. Đồng thời, nó cũng cho thấy sự phức tạp, đa diện của con người, đặc biệt là người phụ nữ Việt Nam trong xã hội xưa.
Tóm lại, nghệ thuật xây dựng tình huống truyện độc đáo, giàu sức ám ảnh là một trong những yếu tố tạo nên sức hấp dẫn cho truyện ngắn "Chiếc thuyền ngoài xa". Qua đó, tác giả Nguyễn Minh Châu đã gửi gắm những thông điệp sâu sắc về cuộc sống, về nghệ thuật và về con người.