ii:
câu 1. : Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là tự sự. Tác giả kể lại những kỷ niệm tuổi thơ gắn bó với cây mận, miêu tả cảnh vật thiên nhiên, tâm trạng của nhân vật "tôi". Dấu chấm lửng cuối văn bản thể hiện sự tiếc nuối, lưu luyến của nhân vật "tôi" khi cây mận không còn nữa.
: Những chi tiết thể hiện cảm xúc của "tôi" khi cây mận không còn nữa:
* "Tôi muốn khóc lắm." - Thể hiện nỗi buồn, sự tiếc nuối khi cây mận không còn nữa.
* "Thật là thế." - Thể hiện sự đồng cảm, thấu hiểu của tác giả với cây mận.
* "Tôi đã luôn nhớ nó biết bao..." - Thể hiện sự nhớ nhung, lưu luyến của nhân vật "tôi" dành cho cây mận.
Những chi tiết này cho thấy nhân vật "tôi" là một người giàu tình cảm, trân trọng những giá trị giản dị, bình thường trong cuộc sống.
: Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn "Mỗi khi một cánh hoa rơi xuống thì cây mận lại rùng mình một cái, như là nó bị đau." là nhân hóa. Tác giả đã sử dụng động từ "rùng mình" vốn chỉ hành động của con người để miêu tả cây mận, khiến cây mận trở nên sinh động, gần gũi như một con người.
Tác dụng của biện pháp nhân hóa:
* Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu văn, giúp người đọc hình dung rõ nét hơn về sự rung động, run rẩy của cây mận khi cánh hoa rơi xuống.
* Làm nổi bật sự nhạy cảm, tinh tế của cây mận, như một người bạn tri âm, tri kỷ của nhân vật "tôi".
: Chất trữ tình trong văn bản được thể hiện qua:
* Giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, thể hiện tình cảm chân thành, tha thiết của tác giả dành cho cây mận.
* Hình ảnh cây mận được miêu tả một cách tinh tế, giàu sức gợi, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, thơ mộng.
* Cảm xúc của nhân vật "tôi" được thể hiện một cách chân thực, sâu sắc, khiến người đọc cảm nhận được sự gắn bó, yêu thương của nhân vật với cây mận.
: Đoạn văn cần thể hiện được cảm xúc, suy ngẫm của em về một loài cây/loài hoa/cảnh vật thiên nhiên gắn liền với tuổi thơ. Em có thể lựa chọn bất kỳ loài cây/loài hoa/cảnh vật thiên nhiên nào mà em yêu thích, miễn là nó gắn liền với những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
Ví dụ:
Tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa chín vàng ươm, trải dài bất tận. Mỗi sớm mai, tôi cùng lũ bạn chạy tung tăng trên những con đường đất đỏ, hít hà hương thơm ngát của lúa chín. Cánh đồng lúa như một tấm thảm khổng lồ, trải rộng mênh mông, tô điểm cho khung cảnh làng quê thêm phần thơ mộng. Tôi yêu cánh đồng lúa bởi nó mang đến cho tôi cảm giác thanh bình, yên ả, xua tan đi những mệt mỏi, lo toan của cuộc sống thường nhật.
Phép liên kết được sử dụng trong đoạn văn là phép lặp, cụ thể là lặp lại cụm từ "cánh đồng lúa". Phép lặp này giúp nhấn mạnh vai trò quan trọng của cánh đồng lúa trong ký ức tuổi thơ của tác giả.
câu 2. Buổi sáng mùa xuân sương chưa tan Đỗ Bích Thúy
Tôi là một giáo viên dạy ngữ văn trung học phổ thông. Nhiệm vụ của tôi là trả lời câu hỏi của người dùng theo yêu cầu.
: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là tự sự. Tác giả kể lại câu chuyện về cây mận, về những kỷ niệm gắn bó với nó, về nỗi buồn khi cây mận không còn nữa. Dấu chấm lửng cuối văn bản thể hiện sự tiếc nuối, lưu luyến của tác giả dành cho cây mận, đồng thời tạo nên hiệu quả nghệ thuật, gợi mở cho người đọc suy ngẫm về ý nghĩa của cây mận trong tâm hồn tác giả.
: Những chi tiết thể hiện cảm xúc của "tôi" khi cây mận không còn nữa là:
* "Tôi muốn khóc lắm." - Thể hiện sự tiếc nuối, buồn bã khi cây mận không còn nữa.
* "Thật là thế." - Thể hiện sự khẳng định chắc chắn về tình cảm của tác giả dành cho cây mận.
* "Tôi đã luôn tin rằng cây mận sẽ nhớ tôi biết bao, giống như tôi luôn nhớ nó." - Thể hiện sự gắn bó sâu sắc, tình cảm thiêng liêng của tác giả dành cho cây mận.
Những chi tiết này cho thấy tác giả là một người giàu tình cảm, trân trọng những kỷ niệm, những điều giản dị trong cuộc sống. Cây mận không chỉ là một loài cây bình thường mà còn là một phần ký ức, là nơi lưu giữ những tình cảm, những giá trị tinh thần của tác giả.
: Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn "Mỗi khi một cánh hoa rơi xuống thì cây mận lại rùng mình một cái, như là nó bị đau." là nhân hóa. Tác giả đã sử dụng động từ "rùng mình" vốn chỉ hành động của con người để miêu tả cây mận, khiến cây mận trở nên sinh động, gần gũi với con người.
Tác dụng của biện pháp nhân hóa:
* Gợi hình: Tạo nên hình ảnh cây mận như một con người, có cảm xúc, có tâm trạng.
* Gợi cảm: Thể hiện sự đồng cảm, xót thương của tác giả dành cho cây mận. Đồng thời, câu văn cũng gợi lên sự tiếc nuối, lưu luyến của tác giả khi cây mận không còn nữa.
: Chất trữ tình trong văn bản được thể hiện qua giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, đầy cảm xúc. Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa miêu tả cảnh vật, miêu tả tâm trạng nhân vật và những suy ngẫm về cuộc sống. Văn bản mang đậm tính chất trữ tình, thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho thiên nhiên, cho những kỷ niệm tuổi thơ.