Câu chuyện "Chú Căng-gu-ru Hạnh Phúc" của Võ Thu Hương mang đến cho độc giả những cảm xúc sâu sắc về tình mẫu tử và sự hy sinh cao cả của người mẹ. Tác phẩm này không chỉ đơn thuần kể lại cuộc sống hàng ngày của nhân vật chính mà còn khắc họa rõ nét tâm hồn và tinh thần kiên cường của người phụ nữ Việt Nam.
Tác giả đã sử dụng ngôn từ giản dị nhưng đầy sức mạnh để tạo nên hình ảnh chân thực về cuộc sống khó khăn của gia đình nông dân miền núi. Qua đó, chúng ta thấy được sự vất vả, gian khổ mà họ phải đối mặt hằng ngày. Tuy nhiên, điều đáng ngưỡng mộ nhất là cách mà người mẹ luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng cho con trai mình. Bà không ngừng nỗ lực, cố gắng vượt qua mọi thử thách để đảm bảo rằng đứa trẻ sẽ có cơ hội phát triển tốt hơn.
Nhân vật chính - Chú Căng-gu-ru - được miêu tả như một biểu tượng của sự lạc quan và lòng biết ơn. Dù gặp nhiều khó khăn, anh vẫn luôn giữ nụ cười trên môi và trân trọng từng khoảnh khắc bên gia đình. Điều này khiến cho câu chuyện trở nên ấm áp và đầy ý nghĩa, khẳng định giá trị của tình yêu thương và sự đoàn kết trong cộng đồng.
Một điểm nổi bật khác của tác phẩm là việc tác giả khéo léo lồng ghép các yếu tố văn hóa địa phương vào câu chuyện. Những chi tiết nhỏ như trang phục truyền thống, phong tục tập quán hay cách ứng xử của người dân nơi đây góp phần làm tăng thêm tính chân thật và gần gũi với độc giả. Đồng thời, nó cũng giúp chúng ta hiểu rõ hơn về đời sống và tâm tư của người dân vùng cao.
Tuy nhiên, mặc dù câu chuyện mang đến nhiều cảm xúc tích cực, nhưng nó cũng không tránh khỏi những hạn chế. Một số đoạn văn chưa đủ sâu sắc để khai thác hết tiềm năng của chủ đề chính, dẫn đến việc thiếu chiều sâu trong nội dung. Ngoài ra, việc giải quyết vấn đề cuối cùng có thể chưa thỏa mãn hoàn toàn mong đợi của độc giả, khiến cho kết thúc chưa thực sự trọn vẹn.
Dù vậy, "Chú Căng-gu-ru Hạnh Phúc" vẫn là một tác phẩm đáng đọc và suy ngẫm. Nó nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của tình yêu thương, sự hy sinh và lòng kiên trì trong cuộc sống. Câu chuyện này chắc chắn sẽ để lại ấn tượng lâu dài trong lòng mỗi người đọc, khơi gợi khát vọng vươn lên và cống hiến cho xã hội.
câu 1. Đáp án đúng cho bài tập gốc là c. Ngôi kể thứ ba, cốt truyện đa tuyến.
Phân tích:
* Ngôi kể: Truyện được kể từ góc nhìn của người kể chuyện ngôi thứ ba, tức là người kể chuyện không trực tiếp tham gia vào câu chuyện mà chỉ đứng ngoài quan sát và thuật lại những gì diễn ra. Điều này giúp tạo nên sự khách quan trong việc miêu tả các nhân vật và sự kiện.
* Cốt truyện: Cốt truyện của truyện "Chú Căng-gu-ru hạnh phúc" có nhiều tuyến nhân vật chính với những mối quan hệ phức tạp, đan xen lẫn nhau. Các tuyến nhân vật chính bao gồm chú Căng-gu-ru, ông chủ, cô bé, cậu bé,... Mỗi tuyến nhân vật đều có vai trò riêng biệt và góp phần tạo nên bức tranh toàn cảnh về cuộc sống của chú Căng-gu-ru.
Kết luận:
Truyện "Chú Căng-gu-ru hạnh phúc" sử dụng ngôi kể thứ ba và cốt truyện đa tuyến để thể hiện một cách chân thực và sinh động cuộc sống của chú chó Căng-gu-ru, đồng thời truyền tải thông điệp về tình yêu thương, lòng nhân ái và sự hy vọng trong cuộc sống.
câu 2. Câu chuyện "Tôi đi học" xoay quanh chủ đề về ngày đầu tiên đến trường của cậu bé. Qua đó tác giả muốn thể hiện sự hồi hộp, lo lắng và niềm vui sướng khi được cắp sách tới trường như bao bạn bè cùng trang lứa.
Đáp án đúng: d
câu 3. Đáp án đúng cho câu hỏi "Cái tên căng-gu-ru của Tùng có ý nghĩa gì?" là b. khẳng định sự mạnh mẽ, cứng cáp giống cây tùng như mong muốn của mẹ.
Tên gọi này mang ý nghĩa biểu tượng, phản ánh tính cách và ước vọng của người đặt tên. Cây tùng được biết đến với sức sống bền bỉ, kiên cường, chịu đựng thời tiết khắc nghiệt, tượng trưng cho tinh thần bất khuất, vững vàng trước khó khăn. Việc chọn tên "Căng-gu-ru" cho con trai mình thể hiện mong muốn của người mẹ rằng con sẽ luôn mạnh mẽ, cứng cáp, không dễ dàng bị đánh bại bởi những thử thách trong cuộc sống.
Ngoài ra, tên gọi này còn ẩn chứa hy vọng rằng con trai sẽ trưởng thành, phát triển bản lĩnh, trở thành người đàn ông vững chãi, đáng tin cậy, giống như cây tùng sừng sững giữa đất trời.
câu 4. Câu trả lời chính xác nhất cho chi tiết "thằng tùng đã gói ghém quần áo, sách vở, xin phép bố mẹ qua ngủ với bà ngoại, khiến cả nhà rất ngạc nhiên" là c. Tùng là cậu bé giàu tình yêu thương, hiểu chuyện.
Chi tiết này thể hiện sự hiếu thảo, biết suy nghĩ và tôn trọng cảm xúc của gia đình. Tùng không chỉ đơn thuần muốn ở bên bà ngoại mà còn chủ động chuẩn bị mọi thứ cần thiết để tạo sự thoải mái cho bà. Hành động này cho thấy Tùng là một đứa trẻ nhạy cảm, biết quan tâm đến người thân và mong muốn mang lại niềm vui cho họ.
Phản ánh:
Qua việc phân tích chi tiết trên, chúng ta có thể rút ra được bài học về tầm quan trọng của việc thấu hiểu và tôn trọng cảm xúc của người khác trong cuộc sống. Dù là một hành động nhỏ nhưng nó thể hiện sự trưởng thành và lòng hiếu thảo của con người. Bên cạnh đó, việc sử dụng phương pháp loại trừ giúp học sinh rèn luyện kỹ năng tư duy logic và khả năng phân tích vấn đề một cách hiệu quả.
câu 5. Câu văn "lim dim mắt như hồi tưởng bằng vẻ mặt sung sướng, bố chỉ vào bức hình thằng Tùng bé xíu xiu như con mèo, nằm lọt thỏm trong cái khăn lông thật mềm được bà ngoại mang trước ngực." sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa.
- Tác giả đã sử dụng động từ "lim dim" và "chỉ" vốn là hành động của con người để miêu tả cho đôi mắt và bàn tay của bố. Điều này tạo nên sự sinh động, gần gũi cho hình ảnh người cha, khiến người đọc cảm nhận được tình cảm ấm áp, trìu mến mà ông dành cho đứa con trai nhỏ.
- Việc kết hợp với các chi tiết khác như "thằng Tùng bé xíu xiu", "nằm lọt thỏm trong cái khăn lông thật mềm" càng làm tăng thêm hiệu quả nghệ thuật của phép nhân hóa.
Kết luận: Câu văn sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa nhằm thể hiện tình cảm sâu sắc của người cha đối với đứa con trai bé bỏng, đồng thời tạo nên một khung cảnh ấm áp, đầy ắp yêu thương.
câu 6. Trong các câu sau, câu b) Nó cũng đi nhé! có chứa trợ từ. Trợ từ "cũng" trong câu này biểu thị sự đồng ý, khẳng định lại hành động được nói đến trong câu trước đó (câu a).