01/05/2025

01/05/2025
02/05/2025
Trong hai khổ thơ đầu bài “Dặn con” của Đoàn Mạnh Phương, tình cha con hiện lên thật giản dị mà sâu sắc, thấm đượm yêu thương và trách nhiệm. Người cha không trực tiếp thể hiện tình cảm bằng những lời ngọt ngào, mà qua lời dặn dò, ta cảm nhận được tấm lòng lặng lẽ mà tha thiết của ông dành cho đứa con yêu quý. Hình ảnh “khi con ra đời/đất nước đang có chiến tranh” gợi lên bối cảnh khắc nghiệt, nơi mà người cha không thể ở bên cạnh con những ngày đầu đời. Dù vậy, nỗi lo toan và tình thương vẫn luôn thường trực trong lòng cha. Những câu thơ “bà nội con bấm đốt ngón tay/tính ngày má con trở dạ” không chỉ tái hiện hình ảnh gia đình quê mùa, chân chất mà còn phản ánh sự gắn bó máu thịt trong từng khoảnh khắc cuộc sống. Người cha đi xa, gửi về “những cánh thư/viết vội giữa hai lần lăn xuống hầm tránh đạn” – đó là những dòng thư vội vàng nhưng chan chứa tình cảm, là cách duy nhất để cha kết nối với con giữa bom đạn chiến tranh. Tình cha hiện lên mộc mạc, không phô trương nhưng vô cùng bền chặt – là điểm tựa tinh thần, là nguồn yêu thương lặng thầm chảy mãi qua thời gian. Qua đó, nhà thơ không chỉ khắc họa một tình cảm gia đình thiêng liêng mà còn làm nổi bật vẻ đẹp của người lính – người cha trong thời chiến.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
10 phút trước
20 phút trước
17/12/2025
17/12/2025
17/12/2025
Top thành viên trả lời