Câu 1: Theo đoạn trích, về khí thế cách mạng ở Hà Nội và Sài Gòn buổi đầu những năm 20 thế kỉ XX được miêu tả như thế nào?
Theo đoạn trích, về khí thế cách mạng ở Hà Nội và Sài Gòn buổi đầu những năm 20 thế kỉ XX được miêu tả là vẫn còn buổi sơ chiếu, không khí chưa có những đêm sôi động. Điều này cho thấy phong trào cách mạng lúc này mới bắt đầu hình thành và chưa thực sự mạnh mẽ, lan rộng.
Câu 2: Theo đoạn trích, những yếu tố nào cho thấy sự chuẩn bị về tư tưởng và tổ chức của Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên?
Đoạn trích cho thấy sự chuẩn bị về tư tưởng và tổ chức của Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên qua những yếu tố sau:
- Mở lớp học chính trị ở Quảng Châu: Năm 1923, Hội đã mở lớp học chính trị do Lý Quýnh Bình và các đồng chí khác giảng dạy, nhằm trang bị lý luận cách mạng cho các hội viên.
- Tổ chức hoạt động rộng khắp: Các hội viên được cử đi giác ngộ quần chúng công chức và thanh niên ở nhiều nơi.
- Chú trọng công tác tuyên truyền: Hội đã chú trọng đến việc tuyên truyền chủ nghĩa Mác - Lênin và con đường cách mạng vô sản.
- Xây dựng tổ chức: Hội từng bước xây dựng cơ sở ở các xí nghiệp, nhà máy, bến cảng và thu hút, giác ngộ quần chúng vào tổ chức.
Câu 3: Trình bày hiểu biết của anh/chị về vai trò của Phan Bội Châu trong văn bản?
Theo đoạn trích, vai trò của Phan Bội Châu được thể hiện như sau:
- Người có ảnh hưởng trong giới sĩ phu yêu nước: Dù đã thất bại trong các phong trào trước đó, Phan Bội Châu vẫn là một nhân vật có uy tín và ảnh hưởng đối với những người yêu nước.
- Có sự chuyển biến tư tưởng: Đoạn trích cho thấy Phan Bội Châu đã có những thay đổi trong nhận thức, từng bước tiếp cận và chịu ảnh hưởng của chủ nghĩa Mác - Lênin.
- Tham gia hoặc có tác động đến việc thành lập Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên: Mặc dù không trực tiếp lãnh đạo, sự chuyển biến tư tưởng và uy tín của Phan Bội Châu đã tạo điều kiện hoặc ảnh hưởng đến những người sáng lập Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên.
Câu 4 (1,0 điểm): Theo đoạn trích, anh/chị nhận xét gì về bài học lịch sử mà thế hệ trẻ cần rút ra từ sự lựa chọn đường hướng cứu nước của các bậc tiền bối?
Theo đoạn trích, bài học lịch sử mà thế hệ trẻ cần rút ra từ sự lựa chọn đường hướng cứu nước của các bậc tiền bối là:
- Sự cần thiết của một đường lối cứu nước đúng đắn và phù hợp với xu thế thời đại: Các phong trào cứu nước trước đó thất bại một phần do đường lối chưa thực sự khoa học và phù hợp. Sự lựa chọn chủ nghĩa Mác - Lênin của thế hệ sau, tiêu biểu là Nguyễn Ái Quốc, đã cho thấy tầm quan trọng của việc nắm bắt xu thế thời đại và xây dựng một đường lối cách mạng đúng đắn.
- Tinh thần học hỏi, tiếp thu những tư tưởng tiến bộ: Các bậc tiền bối, dù có những hạn chế, nhưng đã không ngừng tìm kiếm, học hỏi những con đường cứu nước mới. Sự chuyển hướng tư tưởng của Phan Bội Châu là một ví dụ điển hình cho tinh thần này.
- Tầm quan trọng của việc tổ chức và giác ngộ quần chúng: Việc thành lập Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên cho thấy sự nhận thức về vai trò của quần chúng nhân dân và sự cần thiết của một tổ chức lãnh đạo có đường lối rõ ràng.
Câu 5 (1,0 điểm): Phân tích tích cực và hạn chế trong đường lối cứu nước của Phan Bội Châu được đề cập ở đoạn trích.
Đoạn trích chủ yếu tập trung vào sự chuyển biến tư tưởng của Phan Bội Châu và vai trò của ông trong việc hình thành Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên, không đi sâu vào phân tích chi tiết các giai đoạn đường lối cứu nước trước đó của ông. Tuy nhiên, ta có thể suy ra một số điểm:
- Tích cực:
- Tinh thần yêu nước nồng nàn: Phan Bội Châu là một nhà yêu nước lớn, có ý chí giải phóng dân tộc mạnh mẽ.
- Khả năng tập hợp lực lượng: Ông đã từng lãnh đạo nhiều phong trào yêu nước, cho thấy khả năng tập hợp và vận động quần chúng.
- Sự nhạy bén với thời cuộc (ở giai đoạn sau): Việc ông từng bước tiếp cận chủ nghĩa Mác - Lênin cho thấy sự thay đổi và thích ứng với xu thế mới của thời đại.
- Hạn chế (không được đề cập trực tiếp nhưng có thể suy luận từ bối cảnh lịch sử):
- Đường lối cứu nước trước đó mang tính chất duy tân, cầu viện bên ngoài: Các phong trào Đông Du, Duy Tân của Phan Bội Châu dựa vào sự giúp đỡ từ Nhật Bản, một cường quốc đang có dã tâm xâm lược, nên không phù hợp và cuối cùng thất bại.
- Thiếu sự liên hệ chặt chẽ với quần chúng nhân dân: Các phong trào của ông chủ yếu dựa vào tầng lớp sĩ phu yêu nước, chưa thực sự khơi dậy và phát huy sức mạnh của đông đảo quần chúng.