avatar
level icon
Ẩn

03/05/2025

phân tích nhân vật người cháu trong truyện ngắn QuÊ Hương của Đào Quốc Thịnh

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ẩn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

03/05/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Dưới đây là phản ứng dựa trên yêu cầu ban đầu:
<>

### Phân Tích Nhân Vật Người Cháu Trong Truyện Ngắn "Quê Hương" Của Đào Quốc Thịnh

Đào Quốc Thịnh là một cây bút trẻ đầy triển vọng của nền văn học đương đại Việt Nam. Ông chuyên viết về những chủ đề gần gũi, thân quen với lứa tuổi học trò. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là truyện ngắn "Quê Hương", được in trong tập truyện "Gió thanh lay động cành cô trúc" (NXB Văn học, Hà Nội, 2016). Tác phẩm đã thể hiện sâu sắc tình yêu quê hương tha thiết của nhân vật người cháu qua những dòng hồi ức đầy xúc động.

Câu chuyện được gợi ra từ một buổi họp lớp ở bậc trung học cơ sở, khi các bạn tụ tập và nhắc lại về những kỉ niệm xưa, đặc biệt là về quê hương của mỗi người. Nhân vật "tôi" là một cậu bé học lớp 7, đang sống xa quê. Khi nghe các bạn nhắc đến quê hương, "tôi" bỗng thấy trong lòng trào dâng lên niềm thổn thức, nhớ nhung da diết. Những kí ức về quê hương cứ dần dần hiện lên trong tâm trí của "tôi".

Trước hết, người đọc có thể cảm nhận được tâm trạng của người cháu khi nghe bà kể chuyện. Đó là một cảm giác ấm áp và thân thương khi được trở về với mái nhà của bà nội. Bà nội là người đã chăm sóc, nuôi dưỡng "tôi" khôn lớn. Mỗi lần về thăm quê, "tôi" đều được bà kể cho nghe những câu chuyện cổ tích, những câu ca dao, tục ngữ. Những câu chuyện ấy đã trở thành một phần ký ức tuổi thơ của "tôi".

Bên cạnh đó, người cháu còn cảm thấy vô cùng thích thú khi được nghe bà kể về tuổi thơ của bố mẹ mình. Những câu chuyện ấy đã giúp "tôi" hiểu thêm về quá khứ của cha ông, về những khó khăn, vất vả mà họ đã trải qua. Từ đó, "tôi" càng thêm yêu mến và tự hào về quê hương của mình.

Ngoài ra, người cháu còn cảm nhận được vẻ đẹp của quê hương qua những khung cảnh thiên nhiên và con người nơi đây. Đó là những cánh đồng lúa chín vàng ươm, những dòng sông uốn lượn quanh co, những ngôi nhà tranh vách đất đơn sơ,... Tất cả đã tạo nên một bức tranh làng quê thanh bình, yên ả. Con người quê hương cũng thật hiền lành, chất phác, luôn sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau.

Những cảm xúc của người cháu về quê hương đã được thể hiện một cách chân thành và sâu sắc. Qua đó, tác giả muốn khẳng định vai trò quan trọng của quê hương đối với mỗi con người. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và hình thành nhân cách của mỗi chúng ta. Vì vậy, mỗi người cần biết trân trọng và gìn giữ những giá trị tốt đẹp của quê hương.

Như vậy, qua truyện ngắn "Quê Hương", tác giả Đào Quốc Thịnh đã thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc tình yêu quê hương tha thiết của nhân vật người cháu. Tình yêu ấy đã được thể hiện qua những dòng hồi ức đầy xúc động, qua những cảm xúc chân thành và qua những suy ngẫm sâu sắc của người cháu về quê hương.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Ẩn Nhân vật người cháu trong truyện ngắn "Quê Hương" của Đào Quốc Thịnh là một hình tượng đặc sắc, thể hiện sự thay đổi trong nhận thức và tình cảm về quê hương của một đứa trẻ thành thị. Qua lăng kính của cậu bé, tác giả đã khéo léo khắc họa bức tranh quê mộc mạc, bình dị, đồng thời gửi gắm những thông điệp sâu sắc về tình yêu quê hương, gia đình và những giá trị truyền thống tốt đẹp.


Ban đầu, nhân vật người cháu hiện lên với những nét tính cách có phần xa lạ với làng quê. Sinh ra và lớn lên ở thành phố, quen với cuộc sống tiện nghi, hiện đại, cậu bé không tránh khỏi sự bỡ ngỡ, thậm chí là thất vọng khi lần đầu đặt chân đến vùng quê nghèo khó của bà nội. Cậu không ngần ngại thể hiện sự khó chịu trước những con đường lầy lội, những ngôi nhà tranh ẩm thấp và những món ăn dân dã không hợp khẩu vị. Thái độ có phần hờ hững, thậm chí là chê bai của cậu bé cho thấy sự thiếu gắn kết với cội nguồn, một thực trạng đáng suy ngẫm trong xã hội hiện đại, khi nhiều người trẻ dần quên đi những giá trị truyền thống và quay lưng lại với quê hương.


Tuy nhiên, sự thay đổi trong nhận thức và tình cảm của người cháu bắt đầu từ những câu chuyện giản dị mà bà nội kể. Trong đêm trăng rằm, bên ánh lửa bập bùng, bà kể cho cháu nghe về những kỷ niệm tuổi thơ của bố, về những khó khăn, vất vả mà bà đã trải qua để nuôi con khôn lớn. Qua lời kể của bà, cậu bé dần hiểu được rằng quê hương không chỉ là những cảnh vật đơn sơ, nghèo nàn mà còn là nơi chứa đựng những giá trị tinh thần vô giá, là nơi vun đắp tình cảm gia đình và nuôi dưỡng tâm hồn con người. Cậu bé bắt đầu cảm nhận được sự ấm áp, tình yêu thương chân thành của bà nội và những người dân quê hiền lành, chất phác.


Sự kiện bà nội qua đời đã đánh dấu một bước ngoặt lớn trong quá trình trưởng thành của người cháu. Mất đi người bà kính yêu, cậu bé cảm thấy hụt hẫng, xót xa và bắt đầu trân trọng hơn những kỷ niệm đẹp đẽ về quê hương. Cậu nhận ra rằng, dù quê hương có đổi thay, phát triển theo hướng hiện đại, những giá trị truyền thống tốt đẹp vẫn luôn sống mãi trong trái tim mỗi người. Chính tình yêu thương của bà nội đã gieo mầm vào lòng cậu bé tình yêu quê hương sâu sắc, giúp cậu hiểu được ý nghĩa của cội nguồn và trách nhiệm của mỗi người đối với quê hương.


Hình ảnh người cháu viết bài văn tả cảnh quê hương là một chi tiết đắt giá, thể hiện sự trưởng thành vượt bậc trong nhận thức và tình cảm của nhân vật. Bài văn không chỉ là những dòng miêu tả cảnh vật đơn thuần mà còn là sự thể hiện tình yêu thương, lòng biết ơn sâu sắc đối với bà nội và quê hương. Cậu bé đã biết dùng ngòi bút để khắc họa những vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của quê hương, đồng thời gửi gắm những thông điệp ý nghĩa về tình yêu gia đình và sự gắn kết giữa con người với quê hương.


Tóm lại, nhân vật người cháu trong truyện ngắn "Quê Hương" của Đào Quốc Thịnh là một hình tượng đa diện, phức tạp, thể hiện sự thay đổi trong nhận thức và tình cảm về quê hương của một đứa trẻ thành thị. Qua nhân vật này, tác giả đã gửi gắm những thông điệp sâu sắc về tình yêu quê hương, gia đình và những giá trị truyền thống tốt đẹp, đồng thời thức tỉnh mỗi người về trách nhiệm của mình đối với cội nguồn và quê hương. Sự trưởng thành của người cháu là một hành trình tìm về với những giá trị đích thực của cuộc sống, một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống trong xã hội hiện đại.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Ẩn Trong truyện ngắn Quê hương của Đào Quốc Thịnh, nhân vật người cháu hiện lên như một biểu tượng của lớp trẻ thành thị hiện đại, mang trong mình sự ngây thơ, vô tư nhưng cũng dần trưởng thành trong nhận thức khi tiếp xúc với cuộc sống nơi làng quê – mảnh đất của ký ức, của tình yêu thương chân thành. Qua nhân vật này, tác giả không chỉ tái hiện một cách sinh động sự đối lập giữa nếp sống thành thị và thôn quê mà còn khơi dậy những giá trị văn hóa truyền thống và tình cảm gia đình sâu sắc.

Người cháu là một đứa trẻ sống ở thành phố, được miêu tả với tính cách hồn nhiên, hiếu động và đôi khi có phần vô tâm – đặc điểm thường thấy ở trẻ nhỏ. Khi về quê thăm ông, cậu bé ban đầu tỏ ra bỡ ngỡ, thậm chí xa lạ với khung cảnh đồng quê, ruộng vườn. Điều này thể hiện qua cách cậu bé đặt câu hỏi hoặc ngạc nhiên trước những điều vốn rất quen thuộc với người dân quê. Những phản ứng ấy không chỉ cho thấy sự khác biệt về không gian sống mà còn phản ánh khoảng cách thế hệ, khoảng cách văn hóa giữa thành thị và nông thôn.

Tuy nhiên, điều đáng quý ở người cháu là tình cảm chân thành dành cho ông của mình. Dù có lúc vô tình làm ông buồn hoặc không hiểu hết những điều ông nói, cậu bé vẫn rất yêu thương ông. Càng về cuối truyện, khi chứng kiến sự vất vả và lặng lẽ của ông – người gắn bó cả đời với mảnh đất quê hương – người cháu dần nhận ra giá trị của lao động, của tình thân và của quê hương. Đây là bước chuyển biến quan trọng trong nhận thức, đánh dấu sự trưởng thành trong tâm hồn một đứa trẻ.

Hình ảnh người cháu trong truyện Quê hương chính là tấm gương phản chiếu sự thay đổi của nhiều bạn trẻ ngày nay – những người đang dần rời xa cội nguồn để chạy theo lối sống hiện đại. Tuy nhiên, chỉ cần một khoảnh khắc lắng lòng, quay về với ký ức, họ sẽ cảm nhận được những giá trị thiêng liêng của gia đình, của quê hương. Nhân vật người cháu vì thế trở thành cầu nối giữa truyền thống và hiện đại, giữa quá khứ và tương lai.

Bằng lối kể chuyện nhẹ nhàng, tình huống chân thực và giọng văn đậm chất trữ tình, Đào Quốc Thịnh đã khắc họa thành công một cậu bé vừa gần gũi, đáng yêu, vừa ẩn chứa những rung cảm sâu sắc. Qua đó, truyện ngắn gửi gắm thông điệp nhân văn: hãy yêu lấy quê hương mình, hãy trân trọng những giá trị giản dị nhưng bền vững của cuộc sống.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 2
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar

Minh Anh

08/05/2025

nhầm bài à bro🐧

avatar
level icon
khongquen

03/05/2025

Ẩn Quê hương - luôn luôn là đề tài sáng tác của rất nhiều tác giả. Quê hương sao mà gần gũi và thiêng liêng đến vậy. Nhưng không phải quê hương nào cũng giống nhau, mỗi tác giả sẽ có những cách nhìn khác nhau nên đã đem đến cho tác phẩm của mình vô cùng độc đáo và mới lạ. Đào Quốc Thịnh cùng với truyện ngắn "Quê hương" nhưng lúc này bức tranh quê hương được nhìn qua lăng kính của một đứa nhỏ. Bức tranh quê ấm áp nghĩa tình hiện lên trong trang văn của cậu học trò nhỏ chứa chất biết bao nỗi ân hận xem lẫn với tình yêu bà, yêu quê cha đất tổ.

Câu chuyện được mở ra đó là cảnh mà cả lớp đang ngồi im lặng để nghe nhân vật " tôi" đọc về bài văn tả quê hương của mình. Không phải là chỉ các bạn học sinh mà cả ngay cô giáo cũng đã tỏ ra thắc mắc vì sao nhân vật tôi có thể viết được bài văn hay như vậy. Cô giáo khi đọc bài văn của “tôi” thì: “đi lại gần, hỏi tôi thoáng một chút nghi ngờ: Là một học sinh thành phố, làm thế nào mà em có thể viết được một bài văn tả quê hương sâu sắc, chân thật và gần gũi đến như vậy?!”

Và quê hương của nhân vật " tôi" được mở ra, hồi tưởng lại lần được bố đưa về thăm quê nội. Hình ảnh quê nội trong sự cảm nhận của một cậu bé thành phố: đó là một xóm nghèo bên bờ sông Hồng, đường xá thì lầy lội, lớp nhớp bùn đất sau cơn mưa. Cảm giác thất vọng, không nghĩ là quê nội của cậu nghèo đến thế: “Tôi không dám cằn nhằn nhưng ấm ức nghĩ thầm: “Sao mà bẩn thế! Biết thế này, mình chẳng đòi bố cho về nữa”. Đó cũng là cảm giác của biết bao đứa trẻ sinh ra và lớn lên ở thành phố phồn hoa diễm lệ, quen được sống trong sung túc, đầy đủ tiện nghi,..khi trở về thăm quê hương – nơi cha mẹ mình đã sinh ra, lớn lên, nơi có ông bà và những người thân yêu của mình.

Sau đó là bữa trưa ở quê nội với món thịt luộc và canh cua. Nhưng cậu bé lại không ai được thịt mỡ và canh cua không có cho mì chính nên rất nhạt. rước hành động, lời nói của nhân vật “tôi” cả nhà “lặng người. Bố tôi tái mặt vì giận.”

Điều đặc biệt, đó là tối ngày rằm nên trăng tròn và sáng: “bà tôi kê ghế ra ngoài sân nhặt khoai lang và kể cho tôi nghe đủ mọi chuyện”. Trong câu chuyện của bà, cậu đã biết và hiểu sâu sắc hơn kí ức tuổi thơ của bố và đức hi sinh thầm lặng mà bà đã dành cho bố, biết bao yêu thương, sự chăm sóc tận tụy bà đã dành cho bố khiến lòng “tôi” rưng rưng xúc động: “bố tôi đã từ nơi này ra đi. Và chính nơi này, bố tôi đã lớn lên bằng lời ru của bà, bằng đôi tay ẵm bồng của bao người. Bà đã từng mớm cơm cho tôi, nuôi tôi khôn lớn ở đây..”. Những câu chuyện kể của bà cứ thủ thỉ, tâm tình rót vào tai cậu, nghe sao mà thấm đến thế, và cậu nhận ra rằng: “Tình cảm quê mùa nhưng chân thật”.

Câu chuyện tạo dựng được tình huống tự nhiên, gợi cho người đọc những điều bình dị mà mang ý nghĩa sâu xa trong cuộc sống. Chỉ qua một bài văn của cậu học trò nhỏ mà gợi nhắc cho chúng ta bài học nhân văn “Uống nước nhớ nguồn”, biết trân trọng, yêu quý quê hương, nguồn cội; biết yêu quý người thân và hãy dành cho những người thân yêu của mình những gì tốt đẹp nhất khi còn có thể.

Câu chuyện của bà giúp cho “tôi” nhận ra được những giá trị đích thực của cuộc sống: trân quý, biết ơn nơi cội nguồn, gốc rễ của mình; biết ơn những người thân đã hi sinh cả một đời nuôi ta khôn lớn từ những điều bình dị nhưng ấm áp tình thân, ngọt ngào tình thương ở quê nghèo ấy.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved