Bài thơ “Mùa Hạ” của nhà thơ Trần Đức Phổ là một tác phẩm mang đậm dấu ấn của mùa hè, với những hình ảnh tươi tắn, rộn ràng, phản ánh vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Việt Nam.
Nội dung:
Bài thơ mở đầu bằng âm thanh quen thuộc của tiếng chim tu hú, báo hiệu mùa hè đã về. Tiếng chim tu hú vang vọng, đồng vọng, như gọi mời, như thúc giục mọi người cùng đón chào mùa hè. Tiếng ve ngân nga, hòa quyện vào tiếng chim tu hú, tạo nên một bản nhạc du dương, rộn ràng. Hoa phượng nở rộ, tô thắm bầu trời xanh biếc, làm cho khung cảnh thêm phần rực rỡ, tràn đầy sức sống. Lá cây thay màu, rụng xuống, tạo nên một thảm lá vàng rực rỡ, gợi lên cảm giác man mác buồn, tiếc nuối. Tuy nhiên, nỗi buồn ấy nhanh chóng được xua tan bởi nụ cười rạng rỡ của thiếu nữ, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, tinh thần lạc quan của thế hệ trẻ.
Bài thơ còn thể hiện sự chuyển mình của đất nước sau những năm tháng chiến tranh gian khổ. Mùa hè năm nay, đất nước đã hòa bình, cuộc sống trở lại bình yên, hạnh phúc. Những chàng trai áo trắng, những cô gái hồng nhan, họ đang háo hức, say sưa tận hưởng mùa hè, chuẩn bị cho tương lai tươi sáng.
Nghệ thuật:
Nhà thơ Trần Đức Phổ đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng giàu hình ảnh, gợi cảm. Ông sử dụng biện pháp tu từ so sánh, nhân hóa để tạo nên bức tranh mùa hè sinh động, đầy sức sống. Nhịp thơ nhanh, dồn dập, thể hiện không khí sôi động, náo nhiệt của mùa hè.
Phản ánh:
Bài thơ “Mùa Hạ” của Trần Đức Phổ đã khắc họa thành công vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Việt Nam. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về lòng yêu nước, tinh thần lạc quan, niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước. Bài thơ cũng khơi gợi trong lòng người đọc lòng tự hào dân tộc, khát khao được cống hiến cho quê hương.