i:
Bài thơ "Đất Nước" của Nguyễn Khoa Điềm đã khơi gợi trong tôi những tình cảm và suy nghĩ sâu sắc về quê hương, đất nước. Bài thơ không chỉ miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ, tươi đẹp của Việt Nam mà còn thể hiện lòng tự hào dân tộc, sự gắn bó với cội nguồn và khát vọng xây dựng đất nước ngày càng phát triển.
Qua từng câu chữ, tác giả đã khắc họa hình ảnh đất nước như một bức tranh sống động, đầy màu sắc. Từ những cánh đồng lúa chín vàng, dòng sông xanh biếc đến những ngọn núi cao vút, biển cả mênh mông, tất cả đều toát lên vẻ đẹp thanh bình, yên ả nhưng cũng rất kiên cường, bất khuất. Tôi cảm nhận được sự thiêng liêng, cao quý của mảnh đất này, nơi chứa đựng biết bao thế hệ cha ông đã hy sinh để bảo vệ độc lập, tự do cho dân tộc.
Bên cạnh đó, bài thơ còn nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm của mỗi người đối với đất nước. Chúng ta cần phải gìn giữ và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh, phồn vinh. Tôi tin rằng, bằng tình yêu thương, đoàn kết và nỗ lực phấn đấu, chúng ta sẽ cùng nhau đưa đất nước vươn lên tầm cao mới, sánh vai với các cường quốc năm châu.
Tóm lại, bài thơ "Đất Nước" đã mang đến cho tôi những cảm xúc sâu lắng về quê hương, đất nước. Nó giúp tôi thêm yêu mến và trân trọng hơn những giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc, từ đó có ý thức trách nhiệm hơn trong việc xây dựng và phát triển đất nước.
ii:
Quê hương - hai tiếng giản dị mà thiêng liêng biết bao. Đó là nơi ta sinh ra và lớn lên, là nơi lưu giữ những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ. Trong kí ức của tôi, hình ảnh quê hương hiện lên thật tươi đẹp và bình yên.
Tôi nhớ nhất là cánh đồng lúa chín vàng. Cánh đồng lúa trải dài mênh mông, như một tấm thảm khổng lồ màu vàng rực rỡ. Gió thổi nhè nhẹ, làm những bông lúa rung rinh, tạo nên một khung cảnh vô cùng thơ mộng. Tôi nhớ những buổi chiều hè, cùng lũ bạn chạy nhảy trên cánh đồng, hít hà mùi thơm của lúa chín. Mùi hương ấy ngọt ngào, ấm áp, khiến lòng người thêm thư thái.
Không chỉ có cánh đồng lúa, quê hương tôi còn có bờ biển lấp lánh ánh nắng. Bờ biển quê tôi dài và rộng, cát trắng mịn màng, nước biển trong xanh như ngọc bích. Những con sóng vỗ rì rào vào bờ, mang theo vị mặn mòi của biển cả. Tôi thích nhất là được ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống trên biển. Khi ấy, mặt trời đỏ rực như quả cầu lửa lặn dần xuống chân trời, nhuộm đỏ cả bầu trời và mặt biển. Cảnh sắc ấy thật hùng vĩ và lãng mạn.
Ngoài ra, quê hương tôi còn có những sản vật quý giá. Có thanh quế thơm ngát, giúp xua tan mệt mỏi, có cây lim vững chãi, tượng trưng cho sức mạnh và sự kiên cường. Tất cả những điều đó đã góp phần tạo nên vẻ đẹp bình dị, mộc mạc nhưng đầy sức sống của quê hương.
Quê hương là nơi tôi luôn hướng về, dù đi đâu, làm gì. Hình ảnh quê hương sẽ mãi in đậm trong trái tim tôi, là nguồn động lực để tôi cố gắng vươn lên trong cuộc sống.
<>