câu 1. Các phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn trích "Tờ Hoa" của Nguyễn Tuân là tự sự, miêu tả và nghị luận.
* Tự sự: Đoạn trích kể lại trải nghiệm của tác giả khi chứng kiến cuộc sống của những người công nhân xây dựng đường Tây Bắc năm 1966. Tác giả kể lại cảnh tượng những chiếc xe tải chở đất đá, tiếng máy xúc, máy ủi hoạt động ầm ầm, hình ảnh những người công nhân hăng hái làm việc, những chú ong chăm chỉ hút mật...
* Miêu tả: Đoạn trích sử dụng biện pháp tu từ so sánh, ẩn dụ, nhân hóa để miêu tả khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, đẹp đẽ của núi rừng Tây Bắc, đồng thời khắc họa vẻ đẹp lao động của những người công nhân. Ví dụ: "ong tua tròn trên trang giấy chữ nhật trắng", "con ong bé cũng như con voi to".
* Nghị luận: Đoạn trích đưa ra những suy nghĩ, cảm nhận của tác giả về ý nghĩa của cuộc sống, về giá trị của lao động, về sự kiên trì, nhẫn nại, về sự cống hiến thầm lặng của những người lao động bình thường. Tác giả khẳng định rằng mỗi con người đều có thể góp phần tạo nên những điều kỳ diệu, dù họ là ai, làm nghề gì.
Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa ba phương thức biểu đạt này giúp cho đoạn trích trở nên hấp dẫn, giàu sức thuyết phục, đồng thời truyền tải hiệu quả thông điệp của tác giả.
câu 2. Theo văn bản, con ong sẽ phản ứng mạnh mẽ nếu bị khiêu khích. Chúng sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ tổ và đồng loại. Điều này thể hiện sự kiên cường và quyết tâm của loài ong trước mọi nguy hiểm.
câu 3. Tác giả Nguyễn Tuân đã sử dụng biện pháp tu từ liệt kê trong câu văn "Giữa rừng Tây Bắc đầy hoa, đầy bướm, đầy ong, cái tôi thấy say say trong chính mình là dầu không được một chuyến đi bằng một đời ong, mình cũng là một con sinh vật đang nung một thứ mật gì" nhằm mục đích nhấn mạnh sự phong phú, đa dạng của thiên nhiên Tây Bắc.
* Việc liệt kê hàng loạt hình ảnh "hoa", "bướm", "ong" tạo nên một bức tranh thiên nhiên rực rỡ, tràn đầy sức sống, khiến người đọc cảm nhận rõ nét vẻ đẹp hùng vĩ, thơ mộng của núi rừng Tây Bắc.
* Hình ảnh "một đời ong" ẩn dụ cho cuộc sống lao động miệt mài, cần cù, cống hiến hết mình cho cuộc đời.
* Câu văn cuối cùng "Mình cũng là một con sinh vật đang nung một thứ mật gì" khẳng định ý thức tự giác, nỗ lực vươn lên, khát khao cống hiến của mỗi cá nhân.
Biện pháp tu từ liệt kê giúp tác giả khắc họa một cách sinh động, ấn tượng khung cảnh thiên nhiên Tây Bắc và tâm trạng của con người trước vẻ đẹp ấy. Đồng thời, câu văn còn truyền tải thông điệp về giá trị của lao động, sự cống hiến và ý thức trách nhiệm của mỗi người đối với cuộc sống.
câu 4. Qua câu chuyện của con trai, tác giả Nguyễn Tuân muốn gửi gắm đến độc giả thông điệp sâu sắc về hành trình sáng tạo để đạt được thành công. Ông nhấn mạnh rằng mỗi cá nhân đều có tiềm năng riêng biệt và giá trị đặc thù. Tuy nhiên, để khai phá và phát triển tối đa khả năng này, chúng ta cần trải qua quá trình rèn luyện, nỗ lực và hy sinh.
Tác giả ví von việc sáng tạo như một cuộc chiến đấu cam go, đòi hỏi sự kiên trì, bền bỉ và quyết tâm cao độ. Con trai phải chịu đựng nỗi đau đớn khi hạt cát xâm nhập vào lớp vỏ bảo vệ của mình, nhưng đồng thời, nó cũng kích thích dòng chảy của máu và nước dãi, tạo nên phản ứng tự vệ và cuối cùng hình thành nên viên ngọc quý.
Câu chuyện của con trai minh chứng cho quy luật chung của cuộc sống: "Có làm thì mới có ăn", "Không dưng ai dễ đem phần đến cho". Để đạt được mục tiêu, chúng ta cần vượt qua thử thách, đối mặt với khó khăn và không ngừng trau dồi bản thân. Thành công không chỉ dựa vào may mắn mà còn phụ thuộc vào sự cố gắng và nỗ lực không ngừng nghỉ.
Tuy nhiên, tác giả cũng lưu ý rằng không phải ai cũng đủ nghị lực và sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn. Có những người sẵn sàng bỏ cuộc trước thử thách đầu tiên, giống như những chú bướm phù phiếm chỉ biết bay lượn trên vẻ đẹp bề ngoài mà không cống hiến bất kỳ giá trị thực sự nào. Do đó, để thành công, chúng ta cần xác định rõ mục tiêu, kiên trì theo đuổi đam mê và không ngừng hoàn thiện bản thân.
Tóm lại, câu chuyện của con trai là một bài học sâu sắc về hành trình sáng tạo và nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Nó khẳng định rằng chỉ có những người kiên cường, dũng cảm và không ngừng cố gắng mới có thể chạm tới đỉnh vinh quang.
câu 5. Trong đoạn trích "Tờ Hoa" của Nguyễn Tuân, tác giả miêu tả cảnh tượng một công trường làm đường Tây Bắc năm 1966. Từ việc nhìn ra cái tàu lăn nghiền đá mặt đường mới, nhìn ra những kíp thợ xây dựng mở đường, nhìn ra một tổ ong của anh chị em làm đường vừa mang được ong chúa về, Nguyễn Tuân đã đưa ra những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và con người.
Cụm từ "tôi nhìn..." thể hiện sự quan sát tỉ mỉ, chi tiết của tác giả khi chứng kiến những hoạt động sôi nổi, náo nhiệt trên công trường. Cụm từ này gợi lên hình ảnh một người đứng từ xa, ngắm nhìn toàn cảnh công trường, cảm nhận được sức mạnh, khí thế của những người lao động.
Cụm từ "giờ tôi mới biết rằng..." thể hiện sự tò mò, ham học hỏi của tác giả. Tác giả muốn tìm hiểu rõ hơn về cuộc sống, về con người, về những điều kỳ diệu ẩn chứa trong thiên nhiên và xã hội. Cụm từ này gợi lên hình ảnh một người luôn khao khát khám phá, tìm tòi, học hỏi những điều mới mẻ.
Cụm từ "cái tôi thấy say say..." thể hiện tâm trạng vui sướng, hạnh phúc của tác giả khi được chứng kiến những điều kỳ diệu của cuộc sống. Tác giả cảm nhận được sự đẹp đẽ, ý nghĩa của cuộc sống, của con người. Cụm từ này gợi lên hình ảnh một người tràn đầy năng lượng, lạc quan, yêu đời.
Qua ba cụm từ trên, ta có thể thấy được cái "tôi" của Nguyễn Tuân trong văn bản "Tờ Hoa" là một cái "tôi" giàu lòng yêu thương, trân trọng cuộc sống, con người. Cái "tôi" ấy luôn tò mò, ham học hỏi, luôn muốn khám phá những điều mới mẻ. Đồng thời, cái "tôi" ấy cũng luôn lạc quan, yêu đời, tràn đầy niềm tin vào tương lai tươi sáng.