nghị luận bài thơ con cò của chế lan viên

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của tuongvi2008
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

04/05/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Chế Lan Viên là nhà thơ xuất sắc của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông có đóng góp to lớn vào quá trình hiện đại hóa thơ ca Việt Nam cả trước và sau năm 1975. Thơ Chế Lan Viên tự do, phóng khoáng mà vẫn tuân theo một trật tự nhất định. Trong sự nghiệp sáng tác đồ sộ của mình, Chế Lan Viên đã để lại rất nhiều tác phẩm hay và có giá trị như tập thơ Ánh sáng và phù sa, Hoa ngày thường, chim báo bão,... Một trong số đó không thể không kể tới Con cò. Tác phẩm được sáng tác năm 1962, in trong tập Hoa ngày thường, chim báo bão (1967). Bài thơ là lời hát ru của mẹ gửi gắm biết bao tình yêu thương cùng những hy vọng về một tương lai tươi đẹp của đứa con thơ.

Bài thơ mở đầu bằng những câu thơ gợi lên khung cảnh thật quen thuộc, bình dị quen thuộc của làng quê Việt Nam.

"Con còn bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ hát
Có cánh cò đang bay:
"Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ
Con cò Đồng Đăng..."
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ
"Con cò ăn đêm
Con cò xa tổ
Cò gặp cành mềm
Cò sợ xáo măng..."
Ngủ yên! Ngủ yên! Cò ơi, chớ sợ
Cành có mềm, mẹ đã sẵn tay nâng
Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân.
Nuôi con buôn bán ở quanh quán
Con khôn lớn, con nên người xuất thánh
Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ
Trước hiên nhà
Và trong hơi mát câu văn."

Hình ảnh con cò trong ca dao dân ca đã được Chế Lan Viên vận dụng tài tình sáng tạo thành lời ru của mẹ. Ở khổ thơ này, ta bắt gặp hình ảnh con cò trong những câu ca dao gợi nhiều suy ngẫm:

"Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao"

Đó là hình ảnh con cò vất vả, cần mẫn kiếm ăn để nuôi con. Đó cũng là hình ảnh người mẹ tần tảo sớm hôm làm lụng nuôi con khôn lớn. Những câu thơ tiếp theo lại khiến chúng ta nhớ về những câu ca dao nói về thân phận người phụ nữ xưa:

"Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ"

Người mẹ nhìn đàn con thơ ngây bồng bế chẳng quản ngại khó khăn, cực nhọc chỉ mong sao con có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc.

"Con cò ăn đêm
Con cò xa tổ
Cò gặp cành mềm
Cò sợ xáo măng..."

Lời ru của mẹ đưa con vào giấc ngủ ngon. Trong giấc mơ đó, con cò lại vỗ cánh bay vì ước mơ được bay cao, bay xa sẽ giúp con chạm tay tới những chân trời mới.

"Ngủ yên! Ngủ yên! Cò ơi, chớ sợ
Cành có mềm, mẹ đã sẵn tay nâng
Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân.
Nuôi con buôn bán ở quanh quán
Con khôn lớn, con nên người xuất thánh
Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ
Trước hiên nhà
Và trong hơi mát câu văn."

Mẹ luôn ở bên cạnh con, dang rộng vòng tay ôm ấp, che chở mỗi khi con vấp ngã. Mẹ luôn ở bên cạnh con, an ủi, động viên mỗi khi con gặp khó khăn, thử thách. Mẹ luôn ở bên cạnh con, dõi theo từng bước chân con đi.

Bốn câu thơ cuối khép lại bài thơ giống như một lời khẳng định chắc nịch về tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả. Dù mai này con có khôn lớn trưởng thành thì mẹ vẫn mãi đồng hành cùng con trên suốt quãng đời còn lại.

Với những biện pháp tu từ đặc sắc như ẩn dụ, điệp ngữ, cùng ngôn ngữ giàu tính biểu cảm, bài thơ Con cò đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
khongquen

04/05/2025

Phạm Duy đã từng viết một câu thơ đầy cảm xúc, chạm đến trái tim của nhiều người: “Ta đi trọn kiếp con người/ Cũng khi đi hết những lời mẹ ru.” Những lời ru của mẹ, từ lâu đã trở thành một phần không thể thiếu trong tuổi thơ mỗi người, không chỉ là âm điệu nhẹ nhàng mà còn chứa đựng bao yêu thương, chăm sóc mà người mẹ gửi gắm đến đứa con bé bỏng của mình. Tình mẫu tử thiêng liêng ấy đã tạo nên những dòng thơ thật xúc động, và với nhà thơ Chế Lan Viên, những cảm xúc này đã được thể hiện tinh tế qua bài thơ Con cò. Tác phẩm không chỉ gợi nhớ về tuổi thơ, về những lời ru ngọt ngào, mà còn làm sống lại trong lòng người đọc những suy tư sâu lắng về tình mẹ - tình cảm mãnh liệt và vĩnh cửu đối với đứa con yêu dấu.

Chế Lan Viên (1920-1989), với tên thật là Phan Ngọc Hoan, sinh ra tại Quảng Trị và lớn lên tại Bình Định. Ông là một trong những nhà thơ lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Sự nghiệp sáng tác của ông kéo dài hơn nửa thế kỷ, từ trước đến sau Cách mạng tháng Tám, với những đóng góp quan trọng cho thơ ca Việt Nam. Trước Cách mạng, ông nổi danh với tập thơ Điêu tàn (1937), tác phẩm đã đưa tên tuổi ông trở thành một trong những nhà thơ tiêu biểu của phong trào Thơ Mới. Sau Cách mạng, Chế Lan Viên tiếp tục khẳng định tài năng của mình trong dòng thơ Cách mạng, với các tập thơ như Hoa ngày thường - Chim báo bão (1967) và Di cảo thơ (1989). Thơ của Chế Lan Viên không chỉ giàu chất trí tuệ, mà còn mang đậm tính triết lý, suy tưởng, cùng với khả năng sáng tạo hình ảnh phong phú, tinh tế.

Con cò được sáng tác năm 1962 và in trong tập Hoa ngày thường - Chim báo bão (1967). Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, với những câu ngắn dài đan xen một cách linh hoạt, tạo nên nhịp điệu như những lời ru mà người mẹ dành cho đứa con. Qua hình ảnh con cò trong những câu ca dao quen thuộc, Chế Lan Viên ca ngợi tình mẹ bao la và tầm quan trọng của những lời ru trong hành trình trưởng thành của con người. Bài thơ khéo léo vận dụng cấu tứ của ca dao, đồng thời sử dụng thể thơ tự do để tạo nên những hình ảnh thân thuộc, vừa gần gũi, vừa mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc về tình mẫu tử.

Trong đoạn thơ đầu tiên, hình ảnh con cò xuất hiện bên tuổi thơ của đứa trẻ với vẻ thảnh thơi, tự tại:

“Con còn bế trên tay

Con chưa biết con cò

Nhưng trong lời mẹ hát

Có cánh cò đang bay…”

"Con cò bay la

Con cò bay lả

Con cò Cổng Phủ

Con cò Đồng Đăng..."

Hình ảnh con cò không chỉ xuất hiện ở nhan đề, mà còn xuất hiện nhiều lần trong suốt bài thơ, nhấn mạnh ý nghĩa biểu tượng của nó. Lời ru mẹ hát trong tiềm thức của đứa trẻ đã đưa hình ảnh con cò vào tâm hồn bé nhỏ, cho con biết về cuộc sống bình dị, tươi đẹp nơi làng quê. Con cò trở thành hình ảnh quen thuộc, gợi nhắc về tình yêu thương và sự che chở của mẹ dành cho con, từ khi con còn bế trên tay đến những ngày tháng khôn lớn.

Trong lời ru ấy, cánh cò không chỉ đơn thuần là một biểu tượng của ca dao, mà còn là biểu hiện của tình mẹ. Cánh cò chăm chỉ, lặng lẽ, tìm kiếm thức ăn, và người mẹ thì yêu thương, che chở cho con:

"Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn

Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ"

Hai câu thơ, với cấu trúc song hành và tương phản, đã làm nổi bật lên sự khác biệt giữa con cò và đứa trẻ. Cò phải một mình, lặng lẽ kiếm sống giữa đời, trong khi đứa trẻ được mẹ chăm sóc, bảo bọc. Hình ảnh con cò trở nên gần gũi, đồng cảm với người đọc, như một biểu tượng của những khó khăn, vất vả mà người mẹ sẵn sàng gánh vác để con mình được yên bình, hạnh phúc.

Ở những câu thơ sau, Chế Lan Viên tiếp tục khai thác hình ảnh con cò từ ca dao, nhưng mang đến một cảm nhận sâu sắc hơn về nỗi vất vả, đơn độc của cò:

"Con cò ăn đêm

Con cò xa tổ

Cò gặp cành mềm

Cò sợ xáo măng..."

Hình ảnh con cò trở thành biểu tượng cho những người nông dân, những người mẹ lặn lội sớm hôm, gặp biết bao khó khăn, nguy hiểm trong cuộc sống. Nhưng dù cuộc đời có khắc nghiệt, họ vẫn giữ được phẩm giá thanh cao, vẫn tiếp tục nuôi dưỡng, bảo vệ gia đình và con cái.

"Ngủ yên, ngủ yên, cò ơi, chớ sợ

Cành có mềm, mẹ đã sẵn tay nâng

Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân

Con chưa biết con cò con vạc

Con chưa biết những cành mềm mẹ hát

Sữa mẹ nhiều, con ngủ chẳng phân vân"

Hình ảnh người mẹ hiện lên thật bao dung, che chở, với bàn tay sẵn sàng nâng cành mềm để con không phải lo sợ. Đứa trẻ nằm trong vòng tay mẹ, say ngủ giữa tình yêu thương vô bờ bến, không còn gì phải lo nghĩ hay băn khoăn về những điều ngoài kia.

Trong khổ thơ thứ hai, Chế Lan Viên mở rộng hình ảnh con cò theo từng bước trưởng thành của đứa trẻ:

"Ngủ yên, ngủ yên, ngủ yên

Cho cò trắng đến làm quen

Cò đứng ở quanh nôi

Rồi cò vào trong tổ

Con ngủ yên thì cò cũng ngủ

Cánh của cò, hai đứa đắp chung đôi

Mai khôn lớn, con theo cò đi học

Cánh trắng cò bay theo gót đôi chân

Lớn lên, lớn lên, lớn lên...

Con làm gì?

Con làm thi sĩ

Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ

Trước hiên nhà

Và trong hơi mát câu văn"

Cánh cò không chỉ là biểu tượng của tuổi thơ mà còn gắn bó với đứa trẻ suốt chặng đường trưởng thành. Khi con lớn lên, cánh cò vẫn bay theo, cùng đồng hành với con trên những bước đường đời. Lời ru của mẹ, với hình ảnh cánh cò, đã khắc sâu vào tâm hồn con, là nguồn động lực, là biểu tượng của tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho con.

Trong khổ thơ cuối, hình ảnh con cò lại trở thành biểu tượng sâu sắc hơn về tình mẹ:

"Dù ở gần con

Dù ở xa con

Lên rừng xuống bể

Cò sẽ tìm con

Cò mãi yêu con

Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con"

Hình tượng con cò không chỉ dừng lại ở việc là biểu tượng của lời ru, mà còn thể hiện tình yêu vô bờ bến của mẹ, luôn dõi theo con dù con có đi đâu, làm gì. Dù con lớn, nhưng trong mắt mẹ, con vẫn mãi là đứa trẻ bé bỏng cần được che chở, yêu thương.

"Một con cò thôi

Con cò mẹ hát

Cũng là cuộc đời

Vỗ cánh qua nôi"

Tình yêu của mẹ dành cho con, tựa như cánh cò bay qua cuộc đời, che chở và bảo vệ con từ những ngày còn thơ dại. Chế Lan Viên, bằng ngôn từ giàu chất triết lý, đã kết tinh lại ý nghĩa của lời ru, của tình mẹ - một tình yêu bất diệt, luôn ở bên con, dù con có trưởng thành hay không.

Con cò không chỉ là một bài thơ về lời ru mà còn là tác phẩm ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng, ngợi ca giá trị tinh thần của lời ru đối với mỗi con người. Chế Lan Viên, với tài năng của mình, đã khéo léo vận dụng chất liệu ca dao và thể thơ tự do để tạo nên một bài thơ vừa giàu hình ảnh, vừa sâu sắc về mặt tư tưởng. Những lời thơ của ông không chỉ gợi lại những kỷ niệm thời thơ ấu mà còn chứa đựng những triết lý sâu xa về cuộc đời, về tình yêu vô điều kiện của mẹ dành cho con.

 


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved