04/05/2025

04/05/2025
04/05/2025
Nguyễn Đình Thi viết:
“Tác phẩm nghệ thuật nào cũng xây dựng bằng những vật liệu mượn ở thực tại. Nhưng nghệ sĩ không những ghi lại cái đã có rồi mà còn muốn nói một điều gì mới mẻ..."
Trước hết, câu văn khẳng định một chân lý quan trọng trong sáng tác nghệ thuật: nghệ thuật luôn bắt nguồn từ hiện thực. Cuộc sống, con người, thiên nhiên, thời đại... chính là "vật liệu" để người nghệ sĩ xây dựng nên tác phẩm. Điều này cho thấy nghệ thuật không hề xa rời đời sống, mà luôn là một sự phản ánh, một tấm gương phản chiếu hiện thực xã hội.
Tuy nhiên, nghệ thuật không dừng lại ở việc “sao chép” thực tại. Nghệ sĩ không chỉ ghi lại cái đã có, mà còn sáng tạo, phát hiện và gửi gắm thông điệp mới mẻ vào trong đó. Câu văn "anh gửi vào tác phẩm một lá thư, một lời nhắn nhủ" là một hình ảnh rất thơ – thể hiện rằng mỗi tác phẩm nghệ thuật đều là tâm sự riêng tư, cảm xúc cá nhân và quan điểm sống của người nghệ sĩ. Họ không chỉ ghi chép lại hiện thực mà còn dùng tâm hồn, trí tuệ để nâng nó lên tầm tư tưởng, làm nó chạm đến trái tim người đọc.
Từ đó, Nguyễn Đình Thi khẳng định: nghệ sĩ chân chính là người góp phần làm giàu thêm cho đời sống tinh thần của xã hội, họ sống không chỉ cho riêng mình mà còn cống hiến, gửi gắm một “phần của mình” – tức là lý tưởng, tình cảm, tư tưởng – vào tác phẩm để truyền cảm hứng cho người đọc.
✅ Kết luận:
👉 Đoạn văn của Nguyễn Đình Thi là một quan điểm nghệ thuật sâu sắc. Nó nhấn mạnh rằng văn nghệ chân chính vừa phản ánh hiện thực, vừa sáng tạo và mang tính nhân văn, truyền cảm xúc, tư tưởng và tấm lòng của nghệ sĩ đến với con người và cuộc đời.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời