Dưới đây là bài văn mẫu kể lại một sự việc có liên quan đến một nhân vật lịch sử dựa trên dàn ý ban đầu:
<>
Trong lịch sử dân tộc Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh là một nhân vật lịch sử vĩ đại, người đã dành trọn cuộc đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước. Một trong những kỷ niệm đáng nhớ về Bác mà tôi luôn khắc ghi trong lòng là câu chuyện "Bữa cơm mùa giáp hạt".
Mùa giáp hạt là khoảng thời gian vô cùng khó khăn đối với người dân Việt Nam. Lúa gạo dự trữ đã cạn kiệt, trong khi vụ mùa mới chưa kịp thu hoạch. Bác Hồ thấu hiểu nỗi khổ của nhân dân nên luôn tìm cách động viên, khích lệ mọi người vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Một buổi sáng, Bác đi thăm đồng bào ở vùng núi cao. Khi trở về, trời đã xế chiều, Bác cùng đoàn tùy tùng băng qua cánh đồng khô cằn. Thấy Bác và mọi người đã mệt mỏi, một đồng chí đề nghị dừng chân, nấu cơm ăn. Nhưng Bác từ chối, nói rằng:
- Giờ này, bà con đang đói lòng, chúng ta không thể bỏ mặc họ được. Hãy cùng nhau đi đến nhà dân, chia sẻ bữa cơm với họ.
Nghe lời Bác, mọi người cùng nhau đi đến ngôi nhà nhỏ ven đường. Trong nhà chỉ có vài bát cơm trắng, mấy củ khoai luộc. Bác ngồi xuống bên mâm cơm, ân cần hỏi han tình hình sức khỏe của gia đình. Mọi người cũng ngồi xuống, cùng nhau thưởng thức bữa cơm giản dị.
Bác ăn rất chậm rãi, từng miếng cơm nhỏ. Bác còn gắp thêm thức ăn cho trẻ em và người già. Mọi người nhìn Bác, cảm thấy ấm lòng hơn. Sau bữa cơm, Bác đứng dậy, vỗ vai từng người, dặn dò:
- Các bác, các chú, các cháu cố gắng vượt qua khó khăn này nhé! Đất nước sẽ sớm giành được độc lập, tự do.
Bữa cơm mùa giáp hạt tuy đơn sơ, đạm bạc nhưng chứa đựng tình yêu thương, sự quan tâm của Bác Hồ dành cho nhân dân. Đó là minh chứng cho tấm lòng cao đẹp, giàu đức hi sinh của vị lãnh tụ kính yêu.
Câu chuyện "Bữa cơm mùa giáp hạt" đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ. Tôi càng thêm trân trọng những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Tôi nguyện sẽ noi gương Bác Hồ, sống có ích cho xã hội, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh. [/INST]