i:
câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là tự sự. Đoạn trích kể lại câu chuyện về việc giải đố của em bé thông minh nhằm thể hiện trí tuệ phi thường của cậu bé. Câu chuyện diễn ra theo trình tự thời gian, từ việc sứ thần nước láng giềng đưa ra thử thách, đến việc em bé thông minh giải quyết vấn đề bằng cách sáng tạo và linh hoạt. Phương thức tự sự giúp tác giả tái hiện chân thực bối cảnh lịch sử, tâm lý nhân vật và những tình huống gay cấn, góp phần tạo nên sức hấp dẫn cho câu chuyện.
câu 2. Đoạn trích "Em Bé Thông Minh" giới thiệu đến chúng ta một loạt các nhân vật đa dạng, phản ánh sự phức tạp của xã hội phong kiến. Đầu tiên, chúng ta có vua, người đứng đầu đất nước, luôn lo lắng về việc bảo vệ lãnh thổ khỏi kẻ thù. Vua là biểu tượng của quyền lực tối cao, đồng thời cũng là người chịu trách nhiệm giữ gìn an ninh và thịnh vượng cho dân chúng.
Tiếp theo là các đại thần, những người cố vấn cho vua, thể hiện sự thông minh và lòng trung thành. Họ đóng vai trò quan trọng trong việc giúp vua đưa ra những quyết định đúng đắn, bảo vệ lợi ích của đất nước.
Tuy nhiên, nổi bật nhất trong đoạn trích là em bé thông minh. Em bé không chỉ giải quyết xuất sắc câu đố khó nhằn từ sứ giả nước láng giềng mà còn chứng minh rằng tri thức không chỉ nằm trong sách vở mà còn tồn tại trong tâm hồn mỗi người. Sự thông minh của em bé khiến cho cả vua lẫn các đại thần phải thán phục.
Ngoài ra, còn có sứ thần, đại diện cho nước láng giềng, mang đến thử thách đầy bất ngờ cho nhà vua. Sứ thần là hình ảnh của sự mưu mô, xảo quyệt, luôn tìm cách gây rối và đe dọa hòa bình.
Tất cả những nhân vật này tạo nên một bức tranh sinh động về xã hội phong kiến, nơi trí tuệ và lòng dũng cảm được tôn vinh. Đoạn trích "Em Bé Thông Minh" không chỉ là câu chuyện về sự thông minh của một đứa trẻ mà còn là bài học về lòng kiên trì, sáng tạo và tinh thần đoàn kết.
câu 3. Đoạn trích "Em Bé Thông Minh" được viết bằng ngôi thứ ba. Tác giả sử dụng ngôi thứ ba để kể lại toàn bộ câu chuyện từ góc nhìn khách quan, giúp độc giả dễ dàng nắm bắt diễn biến câu chuyện và cảm nhận rõ ràng tâm lý, hành động của từng nhân vật. Việc sử dụng ngôi thứ ba tạo nên sự hấp dẫn và lôi cuốn cho câu chuyện, đồng thời giúp tác giả thể hiện rõ nét chủ đề và thông điệp của câu chuyện.
câu 4. Từ "oái oăm" trong câu "Không trả lời được câu đố oái oăm ấy tức là tỏ ra thua kém và phải thừa nhận sự lép vế của mình đối với nước láng giềng" có thể được hiểu là:
* Oái: Gợi tả sự khó khăn, phức tạp, khiến người ta cảm thấy bực bội hoặc bối rối.
* Oăm: Gợi tả sự bất ngờ, không lường trước được, tạo nên sự ngạc nhiên hoặc thú vị.
Kết hợp lại, "oái oăm" ám chỉ một vấn đề hóc búa, đòi hỏi sự suy nghĩ sâu sắc và khả năng ứng biến linh hoạt để giải quyết. Nó cũng gợi lên sự thách thức, khiến người ta phải nỗ lực hết sức để vượt qua.
câu 5. Trạng ngữ trong câu "hồi đó, có một nước láng giềng lăm le muốn chiếm bờ cõi của nhà vua" là: hồi đó. Trạng ngữ này bổ sung thông tin về thời gian diễn ra sự việc, giúp người đọc hiểu rõ hơn bối cảnh lịch sử của câu chuyện.
câu 6. Chi tiết "nghe quan trình bày ngọn ngành câu đố của sứ giả ngoại quốc, em bé không đáp, chỉ hát lên một câu" cho thấy em bé là một người thông minh, nhanh trí. Em bé không trực tiếp giải thích câu đố mà thay vào đó, em lại hát lên một câu ca dao. Điều này thể hiện sự khéo léo, tinh tế trong cách ứng xử của em bé. Em bé không muốn bộc lộ quá nhiều về bản thân, cũng không muốn gây ấn tượng mạnh mẽ với những người xung quanh. Thay vào đó, em bé chọn cách nhẹ nhàng, tinh tế để giải quyết vấn đề. Câu ca dao mà em bé hát lên chứa đựng hàm ý sâu sắc, gợi mở cho người nghe tự suy ngẫm và khám phá. Nó cũng thể hiện sự am hiểu sâu rộng về văn hóa dân gian của em bé.
câu 7. Người thông minh sẽ giúp ích được nhiều điều cho mọi người. Họ có thể giải quyết những vấn đề phức tạp, tìm ra những giải pháp sáng tạo, và đưa ra những quyết định đúng đắn. Người thông minh cũng có khả năng truyền đạt kiến thức và kinh nghiệm của mình cho người khác, từ đó nâng cao trình độ và kỹ năng của cộng đồng. Ngoài ra, người thông minh còn có thể đóng góp vào việc phát triển xã hội bằng cách nghiên cứu khoa học, tham gia hoạt động chính trị hoặc nghệ thuật. Tóm lại, người thông minh là nguồn lực quý giá cho mọi người và xã hội.
ii:
Buổi lễ chào cờ đầu tuần luôn là một hoạt động tập thể mà tôi rất mong đợi. Bởi nó mang lại cho tôi nhiều cảm xúc đặc biệt, khó quên.
Sáng thứ hai hôm ấy, bầu trời trong xanh cao rộng. Những tia nắng dịu nhẹ của mùa thu lấp lánh nhảy nhót trên từng cành cây, kẽ lá. Gió thổi rì rào như thì thầm trò chuyện. Mấy chú chim chuyền cành, hót líu lo tạo nên một bản nhạc du dương nghe thật vui tai.
Khi tôi bước chân vào cổng trường, đã nhìn thấy các bạn trực nhật đang cùng nhau dọn dẹp vệ sinh. Người thì quét sân, người thì nhặt rác, người thì kê lại bàn ghế,... Khung cảnh thật nhộn nhịp, tấp nập chẳng khác gì một ngày hội. Chỉ trong ít phút, sân trường đã trở nên sạch sẽ, gọn gàng. Lúc này, các bạn học sinh đã đến khá đông. Ai nấy đều ăn mặc gọn gàng, khoác trên mình bộ đồng phục trắng tinh khôi. Khuôn mặt của mọi người rạng rỡ, ánh mắt ngập tràn niềm vui.
Đúng bảy giờ ba mươi phút, tiếng trống vang lên báo hiệu buổi lễ chào cờ bắt đầu. Các bạn nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn trước cột cờ. Khoảng mười lăm phút sau, tất cả thầy cô giáo đều đã có mặt đông đủ. Nghi thức chào cờ được bắt đầu. Thầy tổng phụ trách hô: "Nghiêm! Chào cờ... Chào!". Tất cả mọi người giơ tay lên đỉnh đầu, hướng về lá cờ đỏ sao vàng. Và cất vang lời ca: "Đoàn quân Việt Nam đi, chung lòng cứu quốc, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa...". Giai điệu hùng tráng khơi dậy lòng tự hào, tự tôn dân tộc. Chúng tôi chăm chú dõi theo lá cờ đỏ sao vàng đang từ từ tung bay trong gió. Trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm tưởng như cờ đang mỉm cười thật tươi. Nụ cười ấy là nụ cười chiến thắng, nụ cười độc lập, hòa bình.
Sau nghi thức chào cờ, thầy hiệu trưởng lên phát biểu. Thầy dành lời khen ngợi cho những thành tích xuất sắc mà nhà trường đạt được trong tuần qua. Đồng thời, thầy cũng nhắc nhở về những tồn tại, hạn chế cần khắc phục. Đặc biệt, thầy động viên toàn thể học sinh cố gắng phấn đấu hơn nữa để giữ vững danh hiệu thi đua. Lời dặn dò của thầy vừa nghiêm khắc vừa chứa chan tình thương.
Phần thứ ba của buổi lễ là phần được chúng tôi mong chờ nhất. Đó là chương trình văn nghệ. Nhiều tiết mục hấp dẫn do các bạn lớp 5A, 5B, 6C biểu diễn. Nào hát đơn ca, song ca. Nào múa hát tập thể. Nào diễn kịch. Tiết mục nào cũng hay, cũng hấp dẫn. Nhưng để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong lòng tôi là tiết mục hát múa bài "Em mơ gặp Bác Hồ" của các anh chị lớp 9. Mở màn là hình ảnh Bác Hồ hiền từ hiện ra trên màn hình máy chiếu. Tiếp đến là bốn bạn nữ xinh xắn trong tà áo dài trắng, tay cầm hoa hồng, cùng cất lên lời ca, tiếng hát. Kế đó là màn múa phụ họa uyển chuyển, đẹp mắt của các bạn nữ sinh lớp 6. Nội dung bài hát nói về tâm trạng vui sướng, hạnh phúc của thiếu nhi Việt Nam khi được gặp Bác Hồ kính yêu. Niềm mong ước của các bạn cũng chính là mong ước của chúng tôi. Điều này khiến tôi càng thêm háo hức, mong chờ vào ngày Tết Thiếu nhi 1-6.
Buổi lễ chào cờ kết thúc trong niềm hân hoan, phấn khởi. Tôi trở về lớp học với tâm trạng đầy hứng khởi. Tôi tự hứa sẽ cố gắng học tập tốt hơn nữa để xứng đáng với truyền thống của nhà trường.
Buổi lễ chào cờ đầu tuần đã đem đến cho tôi nhiều cảm xúc tuyệt vời. Từ đó, tôi thêm yêu mến và tự hào khi được học tập dưới mái trường thân yêu này.