05/05/2025

05/05/2025
Diệp Nguyễn Thị Ngọc
05/05/2025
Áo cũ rồi, mỗi ngày thêm ngắn
Chỉ đứt sờn màu bạc hai vai
Thương áo cũ như là thương ký ức
Đựng trong hồn cho mắt phải cay cay.
Mẹ vá áo mới biết con chóng lớn
Mẹ không còn nhìn rõ chỉ để xâu kim
Áo con có đường khâu tay mẹ vá
Thương mẹ nhiều con càng yêu áo thêm.
Áo đã ở với con qua mùa qua tháng
Cũ rồi con vẫn quý vẫn thương
Con chẳng nỡ mỗi lần thay áo mới
Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn.
Hãy biết thương lấy những manh áo cũ
Để càng thương lấy mẹ của ta
Hãy biết thương những gì đã cùng ta sống
Những gì trong năm tháng trôi qua... Bài thơ như này cơ mà , tình cảm của mẹ chứTimi
06/05/2025
Bài thơ "Áo cũ" của Lưu Quang Vũ không chỉ chứa đựng cảm xúc chân thành mà còn thể hiện nhiều nét nghệ thuật đặc sắc, góp phần làm nổi bật chủ đề và chiều sâu tư tưởng. Trước hết, bài thơ gây ấn tượng bởi giọng điệu trầm lắng, da diết, thấm đượm nỗi hoài niệm và tình cảm gia đình sâu nặng. Việc lựa chọn hình ảnh chiếc áo cũ – một vật dụng bình dị – làm trung tâm biểu cảm đã thể hiện rõ phong cách nghệ thuật giàu tính nhân văn của Lưu Quang Vũ: tìm cái lớn trong cái nhỏ, cái sâu sắc trong điều tưởng như tầm thường. Nghệ thuật miêu tả giàu sức gợi, xen kẽ yếu tố tự sự đã giúp bài thơ trở thành một dòng hồi tưởng mượt mà, cảm động. Ngôn ngữ thơ giản dị nhưng tinh tế, gần với lời nói đời thường, đã làm cho cảm xúc trở nên gần gũi, dễ lan tỏa. Tất cả góp phần tạo nên một bài thơ ngắn gọn mà sâu sắc, thể hiện tình cảm cha con chân thành, đồng thời cũng là tiếng lòng của một tâm hồn nhiều suy tư và yêu thương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
17/12/2025
17/12/2025
17/12/2025
Top thành viên trả lời