câu 1. Ngôi kể của người kể chuyện trong đoạn trích trên là ngôi thứ nhất. Người kể chuyện sử dụng đại từ xưng hô "tôi" để trực tiếp kể lại những suy nghĩ, cảm xúc, hành động của bản thân trong quá khứ. Cách kể chuyện này tạo cảm giác gần gũi, chân thực, giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật chính.
Phân tích:
- Đoạn trích tập trung miêu tả những kỷ niệm tuổi thơ của nhân vật "tôi", đặc biệt là những buổi chiều ngóng đợi cha mẹ trở về sau những chuyến tàu.
- Những chi tiết về việc "tôi" cùng anh trai ra ngõ ngóng tàu, những trò chơi của bọn trẻ con trong xóm, hay cảnh tượng "tôi" khóc nức nở khi không thấy cha mẹ đều góp phần tái hiện một cách chân thực và cảm động khung cảnh làng quê Việt Nam những năm 80 của thế kỷ XX.
- Qua đó, tác giả muốn nhấn mạnh giá trị thiêng liêng của gia đình, tình yêu thương và sự hy sinh cao cả của cha mẹ đối với con cái.
câu 2. Trong những lúc bố mẹ vắng nhà, người anh đã trở thành một người cha, một người mẹ để che chở, vỗ về cho bầy em của mình. Anh đã phải đứng vững, phải làm cái "nóc nhà" để bảo vệ, che chở và cả tha thứ cho bầy em bé nhỏ của mình. Người anh đã phải trưởng thành hơn so với lứa tuổi của mình để có thể đảm đương trách nhiệm này. Điều này cho thấy sự hy sinh và lòng yêu thương sâu sắc của người anh đối với các em của mình.
câu 3. Tóm tắt nội dung chính của đoạn trích: Đoạn trích kể về những kỷ niệm tuổi thơ của nhân vật "tôi", gắn liền với hình ảnh ga tàu. Đó là những buổi chiều thu im ắng, bàng bạc, gợi nhớ về những tháng năm tuổi thơ, khi cha mẹ đi xa, anh cả phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc các em. Những buổi chiều ra ngõ ngóng cha mẹ trở về, những chuyến tàu ngược chở nặng niềm mong mỏi. Khi cha mẹ vắng nhà, anh cả đã đứng vững, làm cái "nóc nhà" để che chở, bao bọc và tha thứ cho bầy em bé nhỏ. Những kỷ niệm ấy đã in sâu vào tâm trí nhân vật, dù thời gian có trôi qua, họ vẫn không bao giờ quên được.
câu 4. Trong câu chuyện "Ga Tàu Tuổi Thơ", hành động "lấy mảnh trai cứa lên thân cây" của nhân vật tôi thể hiện nỗi nhớ da diết và khát khao gặp gỡ cha mẹ. Cây bạch đàn ở ngõ nhà tôi là biểu tượng của hy vọng và ước mơ đoàn tụ. Mỗi lần cứa lên thân cây, nhân vật tôi như muốn ghi dấu ấn thời gian chờ đợi, đồng thời gửi gắm những mong ước về sự trở về của cha mẹ. Hành động này phản ánh sự kiên trì, lòng dũng cảm và niềm tin mãnh liệt của nhân vật tôi trong việc vượt qua khó khăn, giữ vững tinh thần lạc quan và hy vọng. Nó cũng thể hiện sự gắn bó sâu sắc của nhân vật với quê hương, với những kỷ niệm tuổi thơ và với gia đình.
câu 5. Trong câu chuyện "Ga Tàu Tuổi Thơ", nhân vật "tôi" đã chia sẻ suy nghĩ về anh trai mình: "Anh trai đã phải lớn lên trước tuổi để che chở, bao bọc thứ niềm tin nhỏ bé trong tôi". Câu nói này thể hiện sự trưởng thành sớm của anh trai, đồng thời phản ánh tính cách và vai trò quan trọng của anh đối với gia đình. Anh trai không chỉ là người anh ruột thịt mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho em gái trong những thời khắc khó khăn.
Sự trưởng thành sớm của anh trai được thể hiện qua việc anh phải đảm nhận trách nhiệm chăm sóc và bảo vệ em gái khi cha mẹ vắng nhà. Anh trai đã phải đối mặt với những thử thách của cuộc sống, đặc biệt là nỗi đau mất mát của gia đình, nhưng anh vẫn giữ vững lòng kiên cường và tình yêu thương vô bờ bến dành cho em gái.
Tính cách của anh trai được miêu tả qua hành động và lời nói. Anh trai là người hiền lành, tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Anh cũng là người rất yêu thương em gái, luôn dành thời gian bên cạnh em, lắng nghe và an ủi em trong những lúc khó khăn.
Vai trò của anh trai trong câu chuyện là vô cùng quan trọng. Anh là người đã giúp gia đình vượt qua những khó khăn, là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho em gái. Anh cũng là người đã truyền đạt những giá trị đạo đức, tình yêu thương và lòng nhân ái cho em gái.
Nhìn chung, nhân vật anh trai trong câu chuyện "Ga Tàu Tuổi Thơ" là một hình mẫu lý tưởng về người anh trai tốt bụng, hiền lành và đầy lòng yêu thương. Anh trai đã góp phần tạo nên một gia đình hạnh phúc và ấm áp, đồng thời cũng là tấm gương sáng cho em gái noi theo.
câu 6. Tình cảm của người anh dành cho em gái trong văn bản "Ga tàu tuổi thơ" của Vũ Thị Huyền Trang là một tình cảm sâu sắc, thiêng liêng và đáng trân trọng. Tình cảm này được thể hiện qua những hành động cụ thể của người anh đối với em gái. Người anh đã luôn quan tâm, chăm sóc, bảo vệ và hy sinh cho em gái. Anh đã cõng em gái đi tìm bố mẹ, anh đã chịu đựng nỗi đau mất mát khi em gái mắc bệnh hiểm nghèo, anh đã luôn bên cạnh em gái trong những lúc khó khăn nhất. Tình cảm của người anh dành cho em gái là một tình cảm cao đẹp, thể hiện sự vị tha, lòng nhân ái và sự hy sinh của người anh. Bài học mà chúng ta có thể rút ra từ tình cảm này là hãy luôn yêu thương, quan tâm và chia sẻ với những người thân yêu của mình. Hãy luôn đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích cá nhân. Hãy luôn sẵn sàng giúp đỡ, hy sinh cho người khác khi họ gặp khó khăn. Hãy luôn giữ gìn và vun đắp tình cảm gia đình, bởi đó là điều quý giá nhất trong cuộc sống.