câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Rừng" là tác giả, thể hiện qua việc sử dụng đại từ xưng hô "tôi". Tác giả đã trực tiếp bộc lộ cảm xúc và suy nghĩ về những con đường, những kỷ niệm gắn liền với rừng, tạo nên sự gần gũi, chân thật cho bài thơ.
câu 2. Trong khổ thơ (3), tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả cảnh vật và con người, tạo nên bức tranh sinh động về tình cảm gắn bó giữa con người với thiên nhiên và lịch sử.
- "Cây hoang rừng già": Tác giả đã nhân hóa "cây hoang" bằng cách gán cho nó khả năng "thương", thể hiện sự đồng cảm, lòng trắc ẩn của cây đối với những người chiến sĩ. Hình ảnh này gợi lên sự hy sinh thầm lặng của thiên nhiên, góp phần vào công cuộc giải phóng dân tộc.
- "Đất nhớ chân người": Đất được nhân hóa bằng động từ "nhớ", thể hiện sự lưu luyến, tiếc nuối khi phải xa rời những người con của mình. Câu thơ gợi lên nỗi nhớ quê hương da diết của những người lính trẻ, đồng thời khẳng định mối quan hệ mật thiết giữa con người và đất đai.
Việc sử dụng biện pháp nhân hóa giúp cho bài thơ trở nên giàu sức biểu cảm, khơi gợi trí tưởng tượng và cảm xúc của người đọc. Nó không chỉ làm tăng tính nghệ thuật cho tác phẩm mà còn truyền tải hiệu quả thông điệp về tinh thần yêu nước, ý chí kiên cường của người Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
câu 3. Trong đoạn trích "Rừng" của Nguyễn Duy, nhân vật trữ tình thể hiện những cảm xúc sâu sắc và phức tạp về quê hương, lịch sử và chiến tranh. Những dòng thơ này không chỉ đơn thuần miêu tả cảnh quan thiên nhiên mà còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa ẩn dụ, phản ánh tâm trạng của tác giả khi đối mặt với quá khứ và tương lai của dân tộc.
* "Quên một ngày đường dài nắng đổ": Câu thơ gợi lên hình ảnh một hành trình gian nan, vất vả, nhưng cũng đầy hy vọng. Nhân vật trữ tình dường như đã trải qua nhiều khó khăn, thử thách trong cuộc sống, nhưng vẫn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng. Hình ảnh "nắng đổ" tượng trưng cho sự ấm áp, hi vọng, dù phải trải qua bao nhiêu gian khổ, nhưng cuối cùng sẽ đến đích.
* "thơm mùi cỏ lá": Mùi hương của cỏ lá mang lại cảm giác thanh bình, yên tĩnh, tạo nên một bầu không khí nhẹ nhàng, thư thái. Nó như một lời nhắc nhở về vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của quê hương, giúp nhân vật trữ tình tìm thấy sự an ủi và bình yên giữa những bộn bề cuộc sống.
Những dòng thơ này không chỉ đơn thuần miêu tả cảnh quan thiên nhiên mà còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa ẩn dụ, phản ánh tâm trạng của tác giả khi đối mặt với quá khứ và tương lai của dân tộc.
câu 4. Nguyễn Đức Mậu là một nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Mỹ. Ông từng là lính đường dây Trường Sơn nên chất lính, chất thơ luôn thấm đẫm trong mỗi trang viết của ông. Bài thơ Rừng được sáng tác năm 1968 khi ông tham gia chiến đấu tại chiến trường miền Đông Nam Bộ. Bài thơ đã tái hiện khung cảnh thiên nhiên núi rừng hùng vĩ, thơ mộng, qua đó bộc lộ tình yêu thiên nhiên, lòng yêu nước và khát khao chiến đấu giành độc lập của người lính. Đặc biệt, hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" trong câu cuối bài thơ đã góp phần làm nổi bật chủ đề của bài thơ.
Hình ảnh "loài lan rừng" là biểu tượng cho vẻ đẹp tự nhiên, hoang sơ của núi rừng Trường Sơn. Lan rừng là loài hoa quý hiếm, mọc dại trong rừng, mang vẻ đẹp thanh tao, tinh tế, thuần khiết. Hình ảnh này gợi lên sự thanh tao, tinh tế, thuần khiết của thiên nhiên núi rừng.
Mùa xuân là thời khắc khởi đầu của một chu kỳ mới, tượng trưng cho sự sinh sôi nảy nở, sức sống mãnh liệt. Hoa nở vào mùa xuân thể hiện sự tươi vui, rạng rỡ, tràn đầy hy vọng. Hình ảnh này gợi lên sự tươi vui, rạng rỡ, tràn đầy hy vọng của thiên nhiên núi rừng.
Sự kết hợp giữa "loài lan rừng" và "mùa xuân nở hoa" tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, tràn đầy sức sống. Hình ảnh này ẩn dụ cho niềm tin vào tương lai tươi sáng, hy vọng chiến thắng của dân tộc Việt Nam.
Câu thơ "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" không chỉ đơn thuần miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc. Nó thể hiện khát vọng hòa bình, độc lập, thống nhất đất nước của người lính. Đồng thời, nó cũng gợi lên tình cảm yêu mến, trân trọng đối với thiên nhiên, quê hương đất nước.
Tóm lại, hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" trong câu cuối bài thơ "Rừng" là một hình ảnh giàu ý nghĩa, góp phần làm nổi bật chủ đề của bài thơ. Nó thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng, hy vọng chiến thắng của dân tộc Việt Nam, đồng thời cũng thể hiện tình yêu thiên nhiên, quê hương đất nước của người lính.
câu 5. Bài thơ "Rừng" của Nguyễn Đình Thi đã gợi lên cho chúng ta nhiều suy nghĩ sâu sắc về mối quan hệ gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên. Qua hình ảnh những con đường, những cánh rừng, những ngọn núi, tác giả đã thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng đối với vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ của thiên nhiên Việt Nam.
Thiên nhiên không chỉ là môi trường sống mà còn là nguồn cung cấp tài nguyên vô giá cho con người. Rừng là nơi sinh trưởng của hàng ngàn loài cây quý hiếm, là nơi trú ngụ của muôn loài động vật, là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc. Con người cần phải biết bảo vệ và gìn giữ thiên nhiên để đảm bảo sự tồn tại và phát triển bền vững của mình.
Tuy nhiên, trong thời đại công nghiệp hóa, hiện đại hóa, con người đang dần phá hủy môi trường tự nhiên bằng những hoạt động khai thác, xây dựng thiếu khoa học. Những khu rừng bị chặt phá, những dòng sông bị ô nhiễm, những bãi biển bị xâm hại... khiến cho thiên nhiên ngày càng trở nên cạn kiệt và nguy cơ tuyệt chủng của nhiều loài sinh vật cũng tăng cao.
Chính vì vậy, mỗi người chúng ta cần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường, chung tay góp sức để bảo vệ thiên nhiên. Hãy bắt đầu từ những việc làm nhỏ bé nhất như trồng cây xanh, hạn chế sử dụng túi ni lông, tiết kiệm năng lượng,... Chúng ta hãy cùng nhau tạo ra một môi trường sống lành mạnh, trong sạch cho bản thân và thế hệ tương lai.