Nguyễn Trung Thành là bút danh của nhà văn Nguyên Ngọc trong kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Ông là nhà văn có sở trường viết về Tây Nguyên. Truyện ngắn "Rừng xà nu" được coi là một truyện ngắn xuất sắc nhất của Nguyễn Trung Thành và cũng là truyện ngắn xuất sắc của văn học Việt Nam thời kì kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Tác phẩm được viết vào năm 1965 khi đế quốc Mĩ ồ ạt đổ quân vào miền Nam nước ta. Trong tác phẩm này, nhà văn đã xây dựng thành công hình tượng nhân vật trung tâm - anh hùng Tnú mang đậm chất sử thi.
Truyện ngắn "Rừng xà nu" được in trong tập trên quê hương những anh hùng Điện Ngọc. Tác phẩm kể về cuộc đời của nhân vật Tnú, từ lúc còn là một cậu bé giao liên cho đến khi trở thành một cán bộ lãnh đạo cuộc chiến tranh chống Mĩ cứu nước. Qua đó, tác giả đã khắc họa thành công hình tượng nhân vật Tnú mang đậm chất sử thi.
Trước hết, hình ảnh đôi bàn tay của Tnú đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Đó là đôi bàn tay nhỏ nhắn nhưng đầy sức mạnh phi thường. Bàn tay ấy đã cầm phấn học chữ, nắm lấy bàn tay Mai để hẹn hò, và rồi cũng chính bàn tay ấy đã giết biết bao nhiêu thằng Mĩ và ngụy. Khi bị giặc bắt, chúng đốt mười ngón tay của anh, nhưng anh không kêu van mà chỉ thấy căm thù kẻ thù. Bàn tay ấy tuy giờ đây chỉ còn hai ngón, nhưng vẫn tiếp tục cầm súng chiến đấu với kẻ thù.
Cũng giống như hình ảnh đôi bàn tay, cuộc đời của Tnú cũng thật bất hạnh. Ngay từ khi còn nhỏ, Tnú đã mồ côi cả cha lẫn mẹ do bọn giặc giết hại. Anh lớn lên trong sự đùm bọc, cưu mang của dân làng Xô Man. Từ nhỏ, Tnú đã vào rừng nuôi cán bộ, làm liên lạc cho anh Quyết. Sau khi học chữ thua Mai, Tnú quyết định đi lực lượng. Ở trong rừng, Tnú học được nhiều điều mới mẻ, anh hiểu rằng chỉ có cầm vũ khí đứng lên thì người dân mới có thể tự giải phóng khỏi xiềng xích nô lệ.
Tuy nhiên, dù vậy, Tnú vẫn luôn giữ được tình yêu thương dành cho vợ con, cho quê hương đất nước. Khi được nghỉ phép về thăm làng, Tnú đã nhớ tới hình ảnh Mai và đứa con trai đầu lòng. Anh mong muốn được gặp lại vợ con sau bao năm xa cách. Tuy nhiên, khi về đến nơi, anh chỉ còn nhìn thấy cảnh tượng tang thương, tàn khốc. Vợ con anh đã bị kẻ thù giết hại một cách dã man. Điều này khiến anh vô cùng đau đớn và căm hận kẻ thù.
Không chỉ vậy, Tnú còn là một người giàu lòng yêu thương và tinh thần đoàn kết. Anh luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người trong làng. Khi thấy lũ giặc tra tấn mẹ con Mai, anh đã xông ra cứu họ. Dù biết rằng hành động của mình sẽ bị kẻ thù phát hiện, nhưng anh vẫn không ngần ngại.
Trong quá trình tham gia cách mạng, Tnú đã trải qua rất nhiều khó khăn, thử thách. Nhưng anh vẫn luôn kiên cường, bất khuất, không hề nao núng trước kẻ thù. Điều này được thể hiện rõ nét nhất qua lần thứ ba anh bị giặc bắt. Chúng đã dùng mọi thủ đoạn tra tấn anh, nhưng anh vẫn không khai nửa lời. Cuối cùng, anh đã vượt ngục trở về và tiếp tục lãnh đạo cuộc khởi nghĩa của dân làng Xô Man.
Qua hình tượng nhân vật Tnú, nhà văn Nguyễn Trung Thành đã khắc họa thành công bức chân dung của một người anh hùng tiêu biểu cho con người Tây Nguyên trong thời kì kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Tnú là một người có sức sống mãnh liệt, tinh thần bất khuất, kiên cường. Anh là đại diện cho tinh thần yêu nước, ý chí chiến đấu của cả dân tộc.
Như vậy, qua hình tượng nhân vật Tnú, nhà văn Nguyễn Trung Thành đã khắc họa thành công bức chân dung của một người anh hùng tiêu biểu cho con người Tây Nguyên trong thời kì kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Tnú là một người có sức sống mãnh liệt, tinh thần bất khuất, kiên cường. Anh là đại diện cho tinh thần yêu nước, ý chí chiến đấu của cả dân tộc.