18/05/2025

18/05/2025
18/05/2025
Vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca. Trong nền văn học nước nhà, hình ảnh người phụ nữ tần tảo, giàu đức hi sinh đã đi vào trái tim bạn đọc qua bao thế hệ. Bài thơ "Thương vợ" của Trần Tế Xương là một minh chứng rõ nét cho vẻ đẹp ấy, khắc họa chân dung người vợ với những phẩm chất cao quý, đáng trân trọng.
Mở đầu bài thơ là hai câu thơ giản dị, nhưng chứa đựng cả một cuộc đời vất vả: "Quanh năm buôn bán ở mom sông, / Nuôi đủ năm con với một chồng". Hình ảnh người vợ hiện lên với gánh nặng gia đình trên vai. Chữ "nuôi" đầy trách nhiệm, không chỉ là nuôi sống mà còn là nuôi dạy, chăm sóc cả về vật chất lẫn tinh thần cho cả gia đình. Cái "mom sông" đầy hiểm trở, gợi sự bấp bênh, khó khăn mà người vợ phải đối mặt mỗi ngày. "Một chồng" ở đây mang ý nghĩa trào phúng, vừa thương, vừa trách ông Tú Xương không giúp đỡ được vợ.
Tiếp theo, hai câu thơ tiếp tục khắc họa sự vất vả của người vợ: "Lặn lội thân cò khi quãng vắng, / Eo sèo mặt nước buổi đò đông". Hình ảnh "thân cò" gợi sự nhỏ bé, đơn độc, nhưng cũng đầy nhẫn nại, chịu thương chịu khó. "Quãng vắng" và "buổi đò đông" là hai không gian, thời gian đối lập, nhưng đều khắc họa sự vất vả của người vợ. Dù là lúc vắng vẻ hay đông đúc, người vợ vẫn phải một mình bươn chải, kiếm sống. Tiếng "eo sèo" gợi sự ồn ào, náo nhiệt của chợ đò, nhưng cũng gợi sự vất vả, nhọc nhằn của người vợ khi phải tranh giành, kiếm sống giữa dòng đời xô bồ.
Hai câu thơ tiếp theo thể hiện sự cam chịu, nhẫn nhịn của người vợ: "Một duyên, hai nợ, âu đành phận, / Năm nắng, mười mưa, dám quản công". "Một duyên, hai nợ" là cách nói dân gian, thể hiện sự chấp nhận số phận, dù cuộc đời có nhiều khó khăn, vất vả. "Năm nắng, mười mưa" là thành ngữ chỉ sự dãi dầu, sương gió, nhưng người vợ "dám quản công", không hề than vãn, oán trách. Sự cam chịu, nhẫn nhịn ấy xuất phát từ tình yêu thương vô bờ bến dành cho chồng con.
Hai câu thơ cuối là lời than thở cho số phận hẩm hiu của người vợ: "Cha mẹ thói đời ăn ở bạc/ Có chồng hờ hững cũng như không!". "Ăn ở bạc" là lời tố cáo sự vô tâm, bạc bẽo của xã hội đối với người phụ nữ. "Có chồng hờ hững cũng như không" là lời than thở đầy chua xót cho số phận cô đơn, không được sẻ chia, giúp đỡ của người vợ. Dù có chồng bên cạnh, nhưng người vợ vẫn phải một mình gánh vác mọi khó khăn, vất vả.
Qua bài thơ "Thương vợ", Trần Tế Xương đã khắc họa thành công vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam. Đó là vẻ đẹp của sự tần tảo, chịu thương chịu khó, đức hi sinh, lòng vị tha và sự cam chịu, nhẫn nhịn. Hình ảnh người vợ trong bài thơ là biểu tượng cho những người phụ nữ Việt Nam thầm lặng, âm thầm cống hiến cho gia đình và xã hội. Họ là những người mẹ, người vợ, người chị tảo tần, luôn yêu thương, chăm sóc và hi sinh cho những người thân yêu. Vẻ đẹp tâm hồn của họ xứng đáng được trân trọng và ngợi ca.
Bài thơ không chỉ là lời thương cảm, xót xa cho số phận người vợ, mà còn là lời nhắc nhở, cảnh tỉnh về trách nhiệm của mỗi người đối với gia đình và xã hội. Chúng ta cần trân trọng những người phụ nữ xung quanh mình, những người đã và đang âm thầm cống hiến cho cuộc đời này. Đồng thời, chúng ta cũng cần đấu tranh cho sự bình đẳng giới, để người phụ nữ có được cuộc sống tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời