Đoạn trích "Cảnh vui của nhà nghèo" của Tản Đà là một bức tranh chân thực về cuộc sống nghèo khó nhưng đầy lạc quan của gia đình nông dân Việt Nam thời kỳ đầu thế kỷ XX. Qua đó, tác giả thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với số phận bất hạnh của họ, đồng thời ca ngợi tinh thần lạc quan, yêu đời của nhân vật trữ tình.
Tác phẩm được kể bằng ngôi thứ nhất, dưới góc nhìn của nhân vật trữ tình - một người đàn ông đang trải qua những ngày tháng vất vả vì phải nuôi cả gia đình. Mở đầu đoạn trích là khung cảnh bình dị, quen thuộc của làng quê Việt Nam: "Trong trần thế cảnh nghèo là khổ/ Nỗi sinh nhai khốn khó qua ngaỳ". Từ đây, tác giả bắt đầu khắc họa cuộc sống cơ cực của người dân lao động. Họ phải đối mặt với nhiều khó khăn, thiếu thốn về vật chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên, dù cuộc sống có gian nan đến mấy, họ vẫn luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Điều khiến tôi ấn tượng nhất trong đoạn trích này chính là cách sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc của Tản Đà. Những câu thơ như "áo lành rách vá may đắp điếm", "nhà ở thuê chật hẹp quanh co" hay "lớn chưa khôn, lắt nhắt thơ ngây" đều gợi lên hình ảnh chân thực về cuộc sống thường nhật của người dân nghèo. Bên cạnh đó, việc sử dụng các từ ngữ giàu sức biểu cảm như "khốn khó", "vất vả", "nhọc nhằn"... càng tăng thêm giá trị nghệ thuật cho tác phẩm.
Ngoài ra, đoạn trích còn thể hiện rõ nét tâm hồn lạc quan, yêu đời của nhân vật trữ tình. Dù phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn, thử thách, họ vẫn luôn giữ vững niềm tin vào cuộc sống. Họ biết trân trọng những gì mình đang có, dù chỉ là những điều nhỏ bé, giản dị. Điều này được thể hiện rõ nét qua hai câu thơ cuối: "Cơm dưa muối khó khăn mới có/ Của không ngon, nhà khó cũng ngon". Đây là lời khẳng định về giá trị của tình yêu thương, sự sẻ chia giữa con người với nhau. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chỉ cần chúng ta biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau thì mọi thứ đều sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
Nhìn chung, đoạn trích "Cảnh vui của nhà nghèo" là một tác phẩm xuất sắc của Tản Đà. Tác phẩm đã góp phần phản ánh chân thực cuộc sống của người dân lao động Việt Nam thời bấy giờ, đồng thời ca ngợi tinh thần lạc quan, yêu đời của họ.