25/05/2025


25/05/2025
25/05/2025
Apple_wcBJ5zQHwJdPMu2WCCQpEERiAg13
Nhân vật Hà Văn Nó trong truyện Chiếc tù và bị bỏ quên để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc về sự tận tâm và trách nhiệm.
Hà Văn Nó là một cậu bé dân tộc thiểu số, ít học, sống trong điều kiện còn nhiều khó khăn. Tuy nhiên, Nó lại được dân bản tin tưởng bầu làm công an viên, một vị trí không hề đơn giản dù nhỏ bé. Điều làm em ấn tượng nhất chính là tinh thần làm việc nghiêm túc và tận tụy của Nó. Không phải ai cũng có thể đảm nhận trách nhiệm ấy khi còn nhỏ tuổi, lại không có sự chuẩn bị kỹ càng. Nhưng Nó đã chứng minh cho mọi người thấy sự nhiệt huyết và lòng trung thực của mình qua từng hành động.
Dù không được trả lương, không có quyền lợi đặc biệt, Nó vẫn hết lòng hoàn thành nhiệm vụ. Nó tự bỏ tiền mua giấy, mua dầu để ghi chép công việc, làm việc không nề hà bất cứ việc gì dù là nhỏ nhất. Những việc như giữ gìn trật tự trong bản, chữa cháy, giúp bà con dân bản đều được Nó làm hết sức mình. Từ những điều giản dị ấy, em nhận thấy tình yêu thương và trách nhiệm mà Nó dành cho cộng đồng rất đáng trân trọng.
Đáng tiếc, Hà Văn Nó lại bị “bỏ quên” một cách thầm lặng. Khi phát hiện tên mình không có trong danh sách công an viên chính thức của xã, Nó không phản ứng gay gắt hay phàn nàn mà chỉ lặng lẽ trả lại chiếc tù và rồi xin nghỉ. Hành động đó thể hiện lòng tự trọng cao cả và sự cam chịu của một người luôn hết lòng với công việc nhưng lại không được ghi nhận đúng mức. Nó không đòi hỏi sự công bằng, chỉ biết làm tròn trách nhiệm trong sự im lặng.
Qua nhân vật này, em học được bài học quý giá về tinh thần trách nhiệm và sự hy sinh thầm lặng. Trong cuộc sống, không phải ai cũng được tôn vinh hay nhìn nhận đúng, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không xứng đáng. Chính những người như Hà Văn Nó mới là người giữ gìn sự bình yên và trật tự cho cộng đồng. Họ làm việc bằng cả trái tim, không màng danh lợi, không cần sự khen ngợi.
Nhân vật Hà Văn Nó giúp em thêm trân trọng những người lao động thầm lặng quanh mình và biết sống có trách nhiệm với cộng đồng
25/05/2025
Apple_wcBJ5zQHwJdPMu2WCCQpEERiAg13...........................................
Hà Văn Nó – nhân vật chính trong truyện ngắn Chiếc tù và bị bỏ quên của Nguyễn Huy Thiệp – hiện lên như một biểu tượng sinh động và đầy châm biếm về tình trạng lãng quên trách nhiệm trong bộ máy hành chính. Mang thân phận của một người dân tộc thiểu số, ít học, quê mùa, thậm chí có phần ngô nghê, Hà Văn Nó bất ngờ trở thành... trưởng thôn chỉ vì một sự nhầm lẫn. Tuy nhiên, điều đáng nói không phải là sự ngẫu nhiên ấy, mà là việc sau khi được “bầu” làm trưởng thôn, không ai nhớ tới để bàn giao công việc hay thu lại chiếc tù và – biểu tượng của quyền lực nhỏ bé. Cả hệ thống chính quyền như quên mất một người đang gánh trên vai trọng trách “lãnh đạo” ở cấp cơ sở. Từ đó, Hà Văn Nó trở thành hình ảnh ẩn dụ sâu sắc cho sự buông lỏng quản lý, vô trách nhiệm và hình thức trong bộ máy công quyền. Đồng thời, nhân vật cũng khơi gợi sự thương cảm bởi sự chất phác, hiền lành và hoàn toàn bị động trước hoàn cảnh. Tác giả không xây dựng Hà Văn Nó như một hình tượng để cười chê, mà là để đặt ra câu hỏi nhức nhối về vai trò của người cán bộ, về mối quan hệ giữa chính quyền và nhân dân. Qua nhân vật này, Nguyễn Huy Thiệp không chỉ phơi bày sự lỏng lẻo trong cơ chế mà còn thể hiện một cái nhìn nhân văn, tỉnh táo và sâu sắc về hiện thực nông thôn Việt Nam thời kỳ đổi mới.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời