
27/05/2025
27/05/2025
PHẦN I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)
Câu 1: Theo văn bản, "Đường chân trời" là nơi ta nhìn thấy những gì?
Trả lời:
Theo văn bản, "Đường chân trời" là nơi ta nhìn thấy cả chỗ sáng và mặt đất, là ranh giới nơi ánh sáng và hiện thực gặp nhau, nơi bắt đầu của những giấc mơ, hy vọng và hành trình khám phá cuộc sống.
Câu 2: Chỉ ra những tính từ được tác giả sử dụng trong đoạn thơ:
"Quê ta ở tận cùng trái đất, nơi hồn mùa chua chát sớm mưa, ngõ hẹp, đường lầy, cây lâu mọc vần mình trong bão."
Trả lời:
Các tính từ được sử dụng trong đoạn thơ gồm:
Những tính từ này góp phần khắc họa rõ nét sự khắc nghiệt, gian khó của quê hương – nơi người cha từng gắn bó, trải qua nhiều vất vả.
Câu 3: Trình bày hiệu quả của việc sử dụng hình thức lời tâm sự của nhân vật trữ tình người cha với con trong văn bản.
Trả lời:
Việc sử dụng hình thức lời tâm sự của người cha với con giúp tạo nên sự gần gũi, chân thành và xúc động. Qua đó, người đọc cảm nhận được chiều sâu của tình cảm cha con, những trải nghiệm sống của người cha và lời nhắn nhủ mang tính định hướng, truyền cảm hứng cho thế hệ sau. Lối nói tâm tình này giúp văn bản trở nên nhẹ nhàng mà sâu sắc, dễ đi vào lòng người.
Câu 4: Anh/chị hiểu nội dung các dòng thơ sau như thế nào?
"Chân trời của cha xưa không quá một tấm làng
Nhưng cha đi, đi mãi miết. Sau chân trời, chân trời khác mở ra"
Trả lời:
Những dòng thơ thể hiện quá trình trưởng thành và khám phá của người cha. Ban đầu, “chân trời” – giới hạn nhận thức và ước mơ của cha – chỉ là "một tấm làng", nhỏ bé, giới hạn. Nhưng nhờ sự bền bỉ, ý chí vươn lên không ngừng (“đi mãi miết”), cha đã mở ra nhiều “chân trời khác”, vượt khỏi giới hạn cũ. Đây là hình ảnh ẩn dụ về quá trình vượt qua hoàn cảnh để phát triển, khám phá bản thân và thế giới.
Câu 5: Viết đoạn văn (5-7 dòng) trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của tình cảm gia đình đối với đời sống tinh thần của mỗi con người.
Trả lời:
Tình cảm gia đình là điểm tựa tinh thần vững chắc nhất trong cuộc đời mỗi con người. Gia đình không chỉ là nơi sinh ra và nuôi dưỡng, mà còn là nơi che chở, nâng đỡ chúng ta qua bao biến cố. Trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, con người được tiếp thêm niềm tin, nghị lực để đối mặt với khó khăn. Những lời dạy dỗ, yêu thương thầm lặng từ gia đình chính là hành trang quý báu trên hành trình trưởng thành. Vì thế, giữ gìn và trân trọng tình cảm gia đình là giữ gìn cội nguồn tâm hồn của chính mình.
PHẦN II. VIẾT (6,0 điểm)
Câu 1 (2,0 điểm): Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích tình cảm của nhân vật trữ tình người cha dành cho con.
Gợi ý đoạn văn mẫu:
Tình cảm của nhân vật trữ tình người cha trong văn bản "Đường chân trời" thể hiện sự yêu thương sâu sắc, đầy trách nhiệm và đầy khát vọng dành cho con. Người cha không chỉ kể lại những gian lao của cuộc đời mình, mà còn gửi gắm nơi con niềm tin, hy vọng vào tương lai. Qua những lời tâm tình, cha mong con đừng bằng lòng với những gì sẵn có, mà hãy mạnh mẽ vượt ra khỏi “khung nhà cao”, tìm đến “chân trời” rộng lớn hơn – nơi con có thể phát huy hết tiềm năng và sống một cuộc đời có ý nghĩa. Tình cảm ấy không ồn ào, phô trương nhưng lại chan chứa sự hy sinh, thấu hiểu và khát khao con trưởng thành. Hình ảnh người cha hiện lên vừa bình dị, gần gũi, vừa cao cả, thiêng liêng – là biểu tượng của tình phụ tử sâu nặng và là kim chỉ nam định hướng con đi giữa cuộc đời.
Câu 2 (4,0 điểm): Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) trả lời câu hỏi: Trong cuộc sống, nên "bằng lòng hữu hạn" hay biết phá bỏ giới hạn để khám phá những chân trời mới?
Gợi ý bài viết mẫu:
Trong hành trình sống của mỗi con người, câu hỏi nên “bằng lòng hữu hạn” hay phá bỏ giới hạn để khám phá những “chân trời mới” luôn là điều trăn trở. Từ lời nhắn nhủ của người cha trong bài thơ “Đường chân trời”, ta thấy được rằng: bằng lòng với hiện tại không sai, nhưng nếu mãi dừng lại ở đó, con người sẽ dễ rơi vào sự trì trệ, thỏa hiệp và đánh mất cơ hội phát triển bản thân.
Bằng lòng hữu hạn có thể mang lại cảm giác an toàn và bình yên, giúp con người trân trọng những gì đang có. Tuy nhiên, cuộc sống luôn vận động, thay đổi và phát triển. Nếu chỉ sống trong vùng an toàn, ta sẽ không bao giờ thấy được tiềm năng thật sự của bản thân cũng như thế giới rộng lớn bên ngoài. Giống như người cha trong bài thơ, từ một “chân trời không quá một tấm làng”, ông đã không ngừng bước đi, để rồi những “chân trời khác mở ra”. Hành trình ấy là minh chứng cho sự dũng cảm vượt khỏi ranh giới của hoàn cảnh, điều kiện, và cả giới hạn trong tư duy.
Khám phá những chân trời mới không đồng nghĩa với việc đánh đổi mọi thứ, mà là dám thử thách bản thân, sống có lý tưởng, không cam chịu cuộc đời tầm thường. Thành công không đến từ sự an phận, mà từ ý chí không ngừng vươn lên. Những nhà khoa học vĩ đại, nghệ sĩ tài hoa hay người lao động kiên cường đều là minh chứng sống động cho việc vượt qua giới hạn để vươn tới những điều lớn lao hơn.
Tuy nhiên, việc phá bỏ giới hạn cần đi kèm với sự tỉnh táo, hiểu biết và trách nhiệm. Đó không phải là sự liều lĩnh vô định, mà là hành trình được chuẩn bị bằng tri thức, kỹ năng và khát vọng chính đáng.
Tóm lại, sống cần biết trân trọng những gì đang có, nhưng không nên bằng lòng với hữu hạn. Con người chỉ thật sự sống trọn vẹn khi dám ước mơ, dám hành động và dám đi đến tận cùng của khả năng mình. Bởi chỉ khi đó, “vầng trăng” trong tâm hồn ta mới thực sự được tỏa sáng nơi những “chân trời” rộng mở phía trước.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời