câu 1. - Ngôi kể: ngôi thứ nhất
câu 2. - Một số từ ngữ, hình ảnh cho thấy cái nghèo của gia đình nhà chị đĩ chuột trong văn bản:
+ "Con nhà nghèo/ Ăn nửa chén rau/ Uống nửa bát chè/ Chia ra ba đưá/ Đứa lớn đưá bé/ Mỗi đứa nửa bát."
+ "Chị đĩ Chuột/ Quấy một nồi gì/ Ở trong bếp/ Rồi bưng ra/ Đặt giữa nhà/ Cả nhà ngồi vây quanh/ Cái Gái bé nhất/ Ngồi cạnh mẹ/ Thằng cu lớn/ Ngồi cạnh cha./ Chị đĩ Chuột/ Cầm một cái vỏ trai/ Múc vào mấy cái bát/ Chè cám/ Đưa cho mỗi ngưòi một bát./ Con bé nhất/ Được ít hơn một chút."
câu 3. Câu văn "Chị đĩ chuột lấy tay áo lau nước mắt không cầm nổi đã trào ra hai má hõm xanh bủng như người ngã nước." sử dụng biện pháp tu từ so sánh ngang bằng. Tác giả so sánh nước mắt của chị đĩ chuột với hình ảnh "người ngã nước" nhằm nhấn mạnh sự đau khổ, bất lực của nhân vật. Hình ảnh "người ngã nước" gợi lên cảnh tượng bi thảm, thể hiện nỗi buồn sâu sắc, sự tuyệt vọng của chị đĩ chuột khi chứng kiến cuộc sống khốn khó, bế tắc của gia đình mình. Biện pháp so sánh giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu văn, khiến người đọc dễ dàng hình dung và đồng cảm với hoàn cảnh của nhân vật. Đồng thời, nó góp phần tạo nên bức tranh chân thực về cuộc sống cơ cực, đầy rẫy những bất công của xã hội phong kiến xưa.
câu 4. - Nhận xét một phẩm chất nổi bật của chị đĩ chuột được thể hiện trong văn bản: Chị đĩ chuột là một người phụ nữ giàu tình yêu thương, luôn quan tâm, lo lắng cho chồng con. Điều đó được thể hiện qua những chi tiết sau: + Khi thấy con đói, chị đĩ chuột đã dỗ dành, an ủi con: "Con chạy ra vườn xem chị giải làm cỏ, lúc nào chè chín bu gọi về mà ăn...". + Khi thấy con khóc vì không được ăn chè, chị đĩ chuột đã dỗ dành, động viên con: "Thôi đây! Chín chả chín thì đừng, bắc mẹ nó ra cho chúng mày ăn không có chúng mày làm tội cũng chết. Chốc lại nheo nhéo, chốc lại nheo nhéo... chị vừa lắm bẩm, vừa dập lửa rồi bắc cái nồi ở trên bếp xuống, lấy một cái vỏ trai múc vào mấy cái bát sành sứt mẻ tứ tung, đặt ngay trên mặt đất.". + Khi thấy con bị bệnh, chị đĩ chuột đã chăm sóc tận tình, chu đáo: "Chị đĩ chuột lấy tay áo lau nước mắt không cầm nổi đã trào ra hai má hõm xanh bủng như người ngã nước.".
câu 5. : Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là tự sự. Đoạn trích kể lại câu chuyện về cuộc sống khó khăn của gia đình chị đĩ chuột, qua đó thể hiện tình cảm thương xót, đồng cảm của tác giả đối với những người nông dân Việt Nam trước Cách mạng Tháng Tám.
: Câu chủ đề của đoạn trích là: "Nghèo đói, bất hạnh là điều thường gặp trong xã hội phong kiến." Câu này được thể hiện rõ nét qua việc miêu tả cuộc sống khốn khổ của gia đình chị đĩ chuột. Họ phải vật lộn với cái đói, cái rét, thiếu thốn đủ bề, thậm chí phải ăn cám để qua ngày. Điều này phản ánh thực trạng chung của người nông dân Việt Nam thời bấy giờ.
: Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong câu văn "Cái Gái lấy ngón tay di một cục "chè"" là so sánh ngang bằng. Cụm từ "di một cục "chè"" được so sánh với hành động "ăn" nhằm nhấn mạnh sự tương đồng giữa hai hành động này. Việc sử dụng biện pháp tu từ so sánh giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu văn, khiến cho hình ảnh "cục chè" trở nên cụ thể, sinh động hơn. Đồng thời, biện pháp tu từ này còn góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cho câu văn, khiến cho câu văn thêm hấp dẫn, thu hút người đọc.
: Trong đoạn trích, nhân vật chị đĩ chuột là nhân vật chính. Chị là một người phụ nữ nông dân nghèo khổ, phải vất vả nuôi hai đứa con thơ. Cuộc sống của chị đầy rẫy những khó khăn, thiếu thốn. Tuy nhiên, chị vẫn luôn yêu thương, chăm sóc con cái mình hết mực. Hình ảnh chị đĩ chuột là đại diện cho số phận của hàng triệu người nông dân Việt Nam trước Cách mạng Tháng Tám. Họ phải chịu đựng bao nhiêu áp bức, bóc lột, nhưng vẫn giữ vững phẩm chất tốt đẹp của con người.
: Qua đoạn trích, ta có thể rút ra bài học về lòng nhân ái, sự sẻ chia. Trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình chị đĩ chuột, anh đĩ chuột đã quyết định hy sinh bản thân để giảm bớt gánh nặng cho vợ. Hành động của anh là minh chứng cho tấm lòng nhân hậu, vị tha của con người. Bên cạnh đó, câu chuyện cũng nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của tình yêu thương, sự đồng cảm trong cuộc sống. Chúng ta cần biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau để cùng vượt qua những khó khăn, thử thách.