Cảm nhận về vẻ đẹp mùa thu quê hương trong bài thơ “ Chiều sông Thương” của Hữu Thỉnh?

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của accnayliems
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

09/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong nền văn học Việt Nam, có rất nhiều tác giả sáng tác về chủ đề quê hương với những chủ đề khác nhau, nhưng nổi bật nhất vẫn là hình ảnh mùa thu và tình cảm gắn bó giữa con người với thiên nhiên. Một trong số đó không thể không nhắc đến nhà thơ Hữu Thỉnh - một cây bút viết nhiều về con người và cuộc sống của nông thôn bằng cả trải nghiệm và cảm xúc chân thành. Ông đã để lại cho chúng ta một kho tàng đồ sộ các tác phẩm hay, đặc sắc, một trong số đó phải kể đến "Chiều sông Thương". Bài thơ được rút ra từ tập "Từ chiến hào tới thành phố" (1991), nói lên nỗi buồn man mác của tác giả khi đứng trước khung cảnh hoang vắng, hiu quạnh bên bờ sông Thương. Qua đó, bộc lộ phong cách nghệ thuật tài hoa, độc đáo của ông.

Mở đầu bài thơ là hình ảnh miêu tả về dòng sông Thương êm đềm, nhẹ nhàng trôi xuôi mang theo tình cảm sâu đậm của thi sĩ đối với quê hương. Hình ảnh cô gái đang làm việc trên cánh đồng lúa cũng gợi lên sự gần gũi, thân thuộc, khiến cho tâm hồn của tác giả càng thêm xao xuyến, bồi hồi.

"Đám máy trên Việt Yên
Rủ bóng về Bố Hạ
Cánh cò dẫn gió qua thung
Lúa cúi mình giấu quả
Ruộng bời con gió xanh."

Bức tranh thiên nhiên hiện lên thật yên bình, ấm áp. Dòng nước sông Thương hiền hòa, lững lờ chảy như chính nhịp sống của người dân nơi đây. Cánh đồng lúa chín vàng ươm, trải dài mênh mông, tạo nên một bức tranh phong thủy tuyệt đẹp. Những bông lúa nặng trĩu hạt, báo hiệu một mùa màng bội thu, no ấm. Trong khung cảnh ấy, tiếng chim cu gáy vang vọng, gợi lên sự thanh bình, yên ả của làng quê. Tiếng cười đùa của trẻ em vang lên rộn ràng, náo nhiệt, xua tan đi cái nắng nóng oi bức của ngày hè.

"Sông Thương phía sau làng
Đáy bùn ăn sâu gốc
Dòng sông chìm nửa mình
Nửa còn lại bờ xa...
Phân vân chẳng biết về đâu?
Hay là còn đợi ai?
Đây là khổ thơ mà tôi ấn tượng nhất bởi nó chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Sông Thương được so sánh với một cô gái xinh đẹp, duyên dáng, đang e ấp, ngượng ngùng chờ đợi người yêu. Hình ảnh này vừa gợi lên vẻ đẹp dịu dàng, nữ tính của dòng sông, vừa ẩn dụ cho tâm trạng của tác giả khi nhớ nhung về quê hương.

Tiếp nối mạch cảm xúc, khổ thơ tiếp theo đã khắc họa rõ nét hơn nữa vẻ đẹp của dòng sông Thương. Dòng sông uốn lượn quanh co, chảy qua những cánh đồng lúa bát ngát, tạo nên một khung cảnh vô cùng thơ mộng, trữ tình. Hai bên bờ sông là những hàng cây xanh mát, tỏa bóng râm che mát cho dòng sông. Trên mặt nước, những chú cá bơi lội tung tăng, tạo nên một bức tranh thiên nhiên sinh động, đầy sức sống.

"Nước vẫn nước đôi dòng
Chiều vẫn chiều lưỡi hái
Những gì sông muốn nói
Cánh buồm đang hát lên"

Hình ảnh "nước vẫn nước đôi dòng" gợi lên sự phân vân, lưỡng lự của dòng sông. Nó như đang băn khoăn, không biết nên đi về đâu, về với miền Bắc hay miền Nam. Hình ảnh "chiều vẫn chiều lưỡi hái" gợi lên sự tĩnh lặng, yên bình của dòng sông vào buổi chiều tà. Hình ảnh "những gì sông muốn nói/Cánh buồm đang hát lên" gợi lên sự khát khao, mong mỏi được chia sẻ, được giãi bày tâm tư, tình cảm của dòng sông. Khổ thơ cuối cùng khép lại bài thơ với những suy ngẫm sâu sắc của tác giả về dòng sông Thương. Dòng sông không chỉ là một dòng chảy tự nhiên mà còn là một biểu tượng cho tình yêu quê hương tha thiết, nồng nàn của tác giả.

Bài thơ "Chiều sông Thương" là một bài thơ hay, giàu ý nghĩa nhân văn. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, kết hợp với những hình ảnh thơ mộng, trữ tình để vẽ nên bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, thơ mộng của vùng đất Kinh Bắc. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, nồng nàn của tác giả.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

accnayliems

  Mùa thu luôn là đề tài, là cảm hứng quen thuộc lâu đời của thơ ca.Trong kho tàng văn học dân tộc ta đã từng biết đến một mùa thu trong veo trong thơ Nguyễn Khuyến, thu ngơ ngác trong thơ Lưu Trọng Lư, dào dạt và đượm buồn trong thơ Xuân Diệu.Và thật bất ngờ khi ta gặp một Hữu Thỉh tinh tế, êm dịu, ngọt ngào trong “ Chiều sông Thương”…


Hữu Thỉnh là nhà thơ trưởng thành trong quân đội, ông viết nhiều, viết hay về những con người ở nông thôn và về mùa thu. Nhiều vần thơ thu của ông mang cảm xúc bâng khuâng, vấn vương trước đất trời trong trẻo, đang biến chuyển nhẹ nhàng.Thơ Hữu Thỉnh mang đậm hồn quê Việt Nam dân dã, mộc mạc tinh tế và giàu rung cảm. Ông nổi tiếng với những bài thơ mang phong cách độc đáo, mới lạ. Viết về quê hương và tình yêu quê hương, bài thơ “Chiều sông Thương” của Hữu Thỉnh là một bài thơ xinh xắn, đáng yêu. Những câu thơ, lời thơ ngọt ngào ấy cứ rạo rực trong lòng, làm căng mở các giác quan và thấm ngọt vào hồn bạn đọc.

Chiều thu đẹp thơ mộng bên sông Thương, thuộc vùng Bố Hạ, Việt Yên là thời gian nghệ thuật và không gian nghệ thuật, được miêu tả và cảm nhận. Người đi xa về thăm quê trìu mến, bâng khuâng dõi nhìn cảnh vật quê hương là tâm trạng nghệ thuật. Buổi chiều trong thơ, nhất là chiều thu thường man mác buồn, nhưng “Chiều sông Thương” lại nhiều thiết tha, bâng khuâng, rạo rực. Người đi xa trở về thăm quê, mắt như ôm trùm cảnh vật, hồn như đang nhập vào cảnh vật, bước chân thì “dùng dằng”, níu giữ, vấn vương. Có lẽ vì cô gái Kinh Bắc xinh đẹp (hoa Quan họ) mà chàng trai thấy “nở tím” cả dòng sông quê nhà; đôi bàn chân cứ “dùng dằng” mãi:

“Đi suốt cả ngày thu

Vẫn chưa về tới ngõ

Dùng dằng hoa Quan họ

Nở tím bên sông Thương”.

 Thương quê mẹ, quê em “nước vẫn nước đôi dòng” biết bao lưu luyến gợi nhớ, gợi thương đã bao đời: “dòng trong dòng đục, em trông ngọn nào”… Chiều quê, một buổi chiều mùa gặt, trăng non lấp ló chân trời, rất thơ mộng hữu tình “Chiều uốn cong lưỡi hái”. Một câu thơ, một hình ảnh rất thơ, rất tài hoa. Cánh buồm, dòng sông, đám mây, đều được nhân hóa, mang tình người và hồn người, như đưa đón, như mừng vui gặp gỡ người đi xa trở về:

“Những gì sông muốn nói

Cánh buồm đang hát lên

Đám mây trên Việt Yên

Rủ bóng về Bố Hạ”.

Nhà thơ – đứa con đi xa trở về say sưa đứng ngắm nhìn cảnh vật, cánh đồng quê hương. Gió thu trở thành “con gió xanh”. Lúa uốn cong trĩu hạt, tưởng như đang “cúi mình giấu quả”. Một chữ “ngoan” tài tình gợi tả dòng nước “đỏ nặng phù sa” êm trôi trong lòng mương lòng máng:

“Nước màu đang chảy ngoan

Giữa lòng mương máng nổi”.

Cảnh vật đồng quê, từ đường nét đến sắc màu đều tiềm tàng một sức sống ấm no, chứa chan hi vọng. Là những nương “mạ đã thò lá mới – Trên lớp bùn sếnh sang”: Là những ruộng lúa “vàng hoe” trải dài, trải rộng ra bốn bên bốn phía chân trời mênh mông, bát ngát. Là dòng sông thơ ấu chở nặng phù sa, mang theo bao kỉ niệm, bao hoài niệm “Hạt phù sa rất quen – Sao mà như cổ tích”. Lần thứ hai, nhà thơ nói đến cô gái vùng Kinh Bắc, Quan họ duyên dáng, đa tình. Không phải là “Những nàng môi cắn chỉ quết trầu” Cũng không phải là “Những cô hàng xén răng đen – Cười như mùa thu tỏa nắng ” (“Bên kia sông Đuống” – Hoàng Cầm). Mà ở đây là những cô gái Quan họ xuất hiện trong dáng vẻ lao động “để thương, để nhớ, để sầu cho ai :

“Mấy cô coi máy nước

Mắt dài như dao cau”

Chàng trai về thăm quê xúc động, khẽ cất lên lời hát. Tình yêu quê hương dào dạt dâng lên trong tâm hồn. Câu cảm thán song hành với những điệp từ điệp ngữ làm cho giọng thơ trở nên bồi hồi, say đắm. Bức tranh quê nhà với bao sắc màu đáng yêu:

“Ôi con sông màu nâu

Ôi con sông màu biếc

Dâng cho mùa sắp gặt

Bồi cho mùa phôi thai”

Tiếng thơ mang nặng ân tình đối với đất mẹ quê cha, đối với cái nôi mà “em ” đã sinh thành, là nơi anh đã lớn khôn. Biện pháp điệp ngữ “ôi con sông” “ cho” tạo sự ngân nga, thiết tha, bồi hồi, say đắm, cảm xúc dâng trào khiến lòng người xúc động khẽ cất lên lời hát ngợi ca, tự hào về một vùng quê màu mỡ. Màu nắng thu nhạt nhòa trong chiều tàn.

“Nắng thu đang trải đầy

Đã trăng non múi bưởi

Bên cầu con nghé đợi

Cả chiều thu sang sông”.

Dòng sông quê hương là mạch nguồn dẫn truyền sự sống, nơi tích tụ dưỡng chất, bồi đắp và dâng cho đời những mùa vàng bội thu, dâng cho đời nhựa sống làm nên sự phồn thịnh của quê hương. Màu nắng thu nhạt nhòa trong chiều buông. Vầng trăng non lấp ló như “múi bưởi”. Và con nghé đứng đợi mẹ bên cầu ... hình ảnh nào cũng giàu sức gợi, dân dã, thân thuộc, yên bình khiến hồn người bâng khuâng, rạo rực, thiết tha một tình quê. Cảnh sắc quê hương thơ mộng, hữu tình, nên thơ. Một tình quê trang trải, dào dạt trong hồn người.Người đi xa trở về thăm quê, mắt như ôm trùm cảnh vật, hồn như đang nhập vào cảnh vật, bước chân thì “dùng dằng”, níu giữ, vấn vương. Con sông Thương trong ca dao tưởng như đã nhập lưu với “con sông màu nâu, con sông màu biếc” của Hữu Thỉnh. Cảnh sắc quê hương hữu tình, nên thơ. Một tình quê trang trải, dạt dào như ru hồn ta vào ca dao, cổ tích.

Thể thơ 5 chữ, giàu vần điệu nhạc điệu, lời thơ thanh nhẹ, hình tượng đẹp, trong sáng, cảm xúc dào dạt, bâng khuâng, mênh mang, nhiều biện pháp tu từ độc đáo, hình ảnh thơ đẹp…Chất liệu văn hoá dân tộc dân gian ngàn năm đã thấm dưỡng linh hồn những câu thơ, chữ thơ, hơi thơ trong bài “ Chiều sông Thương” của Hữu Thỉnh khiến hồn người cũng đắm say, mơ mộng cùng cảnh vật nên thơ. Chất thơ, tình thơ là ở đấy.... cứ giăng mắc, vấn vương mãi hồn ta về một chiều thu nên thơ, hữu tình.

Nhà thơ Hữu Thỉnh đã bộc lộ nhiều cảm xúc sâu lắng về sông Thương và quê hương quan họ, tình yêu quê hương, yêu đất nước đã ngân nga, thấm chảy trong hồn nhà thơ để rồi cái mạch nguồn dạt dào ấy cứ thiết tha, lắng đọng ngân rung trong từng lời thơ, thơ thơ nhẹ nhàng êm ái trong trong khúc nhạc tâm hồn: “ Chiều sông Thương” – Một bài thơ xinh xắn, đáng yêu, đáng mến! 


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar

accnayliems

09/06/2025

Cho Li Be Đúng phần mình cần, cảm ơn bạn nhé

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved