i:
câu 1. Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận
câu 2. Câu văn khái quát chủ đề của đoạn trích trên là: "Tự học cũng là một cuộc du lịch, du lịch bằng trí óc, một cuộc du lịch say mê gấp trăm lần du lịch bằng chân, vì nó là du lịch trong không gian lẫn thời gian."
câu 3. Tác giả cho rằng khi "thấy chán những con số" thì "bỏ nó đi mà coi cảnh hồ Ba Bể ở Bắc Kạn hay cảnh núi non Thụy Sĩ, cảnh trời biển ở Ha-Oai" bởi vì việc tiếp cận với thiên nhiên giúp chúng ta thư giãn tinh thần, giảm căng thẳng và tạo ra cảm giác thoải mái hơn so với việc chỉ tập trung vào các con số khô khan. Khi ngắm nhìn cảnh đẹp của thiên nhiên, tâm hồn con người trở nên nhẹ nhàng, thanh thản, giúp tăng cường khả năng sáng tạo và tư duy linh hoạt. Ngoài ra, việc hòa mình vào thiên nhiên còn mang đến cơ hội để khám phá bản thân, tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống và trân trọng giá trị của sự tồn tại.
câu 4. Nội dung chính của văn bản trên là: Văn bản đề cập đến lợi ích của việc tự học đối với con người. Tự học giúp chúng ta khám phá ra nhiều điều mới mẻ, hấp dẫn hơn so với việc chỉ dựa vào bài giảng của thầy cô. Đồng thời, tự học còn mang lại cảm giác thoải mái, tự do khi được lựa chọn địa điểm, thời gian học tập phù hợp với bản thân.
ii:
câu 1. Lòng tự trọng là một trong những phẩm chất tốt đẹp cần có ở mỗi con người. Đặc biệt, giới trẻ càng cần rèn luyện đức tính này để sống tốt hơn.
Vậy thế nào là lòng tự trọng? Tự trọng là coi trọng và giữ gìn phẩm chất, danh dự của bản thân. Người có lòng tự trọng là luôn biết giữ gìn nhân cách, biết tự trọng danh dự, biết xấu hổ trước những hành vi mang vết nhơ vào nhân cách của mình. Họ cũng là những người biết đấu tranh chống lại cái xấu, cái ác, dám lên tiếng bênh vực lẽ phải, bảo vệ công lí, sẵn sàng nhận lỗi khi mình mắc khuyết điểm.
Người có lòng tự trọng sẽ biết cách nhìn nhận đúng về bản thân, biết mình là ai, có những gì, tự xác định cho mình lối sống chuẩn mực, phù hợp. Khi đã có lòng tự trọng, họ sẽ biết cách hoàn thiện bản thân, vươn lên xây dựng những ước mơ, hoài bão, lý tưởng sống tốt đẹp cho mình. Đồng thời, họ cũng biết tôn trọng người khác, yêu thương, giúp đỡ, sẻ chia với những người xung quanh, góp phần xây dựng một xã hội văn minh, giàu đẹp.
Trong gia đình, lòng tự trọng được thể hiện qua việc con cháu kính trên nhường dưới, hiếu thảo với ông bà, cha mẹ. Cha mẹ cũng phải giữ gìn nhân cách của mình để làm gương cho con cái. Trong trường học, học sinh cần có lòng tự trọng thể hiện qua việc chăm ngoan, lễ phép, vâng lời thầy cô, giúp đỡ bạn bè. Đối với xã hội, mỗi người đều phải có lòng tự trọng để góp phần xây dựng đất nước giàu mạnh.
Có thể thấy, lòng tự trọng có vai trò vô cùng quan trọng trong việc hoàn thiện nhân cách của con người. Tuy nhiên, trong cuộc sống vẫn còn nhiều người đánh mất đi lòng tự trọng vốn có bởi những ham muốn nhất thời. Họ làm những điều sai trái, khiến cho bản thân đánh mất đi nhân phẩm, nhân cách của mình. Đó là những kẻ ăn trộm, ăn cắp, lừa dối, tham nhũng... Những kẻ ấy đáng bị xã hội lên án, phê phán.
Để có được lòng tự trọng, chúng ta cần phải biết tu dưỡng đạo đức, nâng cao kiến thức, kĩ năng. Chúng ta cần sống chân thành, trung thực, không làm những điều trái với lương tâm. Khi mắc lỗi, chúng ta cần biết nhận lỗi và sửa chữa lỗi lầm. Mỗi người hãy rèn luyện cho mình một lòng tự trọng để sống tốt hơn, góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
Như vậy, lòng tự trọng là một đức tính quý báu mà mỗi người cần phải có. Hãy nỗ lực rèn luyện bản thân để trở thành người có ích cho xã hội.
câu 2. Bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh đã thể hiện rõ nét vẻ đẹp của làng chài ven biển và cuộc sống lao động của người dân nơi đây. Bài thơ được mở đầu bằng hai câu thơ ngắn gọn nhưng đầy ấn tượng:
"Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông."
Hai câu thơ này đã giới thiệu về quê hương của tác giả - một làng chài ven biển. Làng chài ấy nằm bên bờ sông, cách biển nửa ngày đi thuyền. Hình ảnh làng chài được khắc họa qua những chi tiết cụ thể, sinh động:
"Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm."
Hình ảnh những người dân chài lưới với làn da ngăm rám nắng, thân hình vạm vỡ, khỏe khoắn gợi lên vẻ đẹp rắn rỏi, cường tráng của họ. Họ là những con người gắn bó với biển cả, chịu đựng nắng gió, mặn mòi của biển khơi. Cuộc sống lao động của người dân làng chài được thể hiện qua những hình ảnh thơ đầy sức sống:
"Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang."
Hình ảnh chiếc thuyền được so sánh với con tuấn mã, thể hiện sự nhanh nhẹn, dũng mãnh của nó. Chiếc thuyền lướt băng băng trên mặt nước, mang theo ước mơ, hi vọng của người dân làng chài.
"Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió."
Hình ảnh cánh buồm được so sánh với mảnh hồn làng, thể hiện tâm hồn cao đẹp, khát vọng vươn lên của người dân làng chài. Cánh buồm giương to, đón gió, đưa thuyền ra khơi, mang theo niềm tin, hy vọng của người dân làng chài.
Bên cạnh đó, bài thơ còn thể hiện tình cảm tha thiết của tác giả đối với quê hương. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh thơ giàu sức gợi để diễn tả nỗi nhớ quê hương da diết:
"Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!"
Câu thơ này thể hiện nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả. Quê hương với những gì thân thuộc nhất, gần gũi nhất luôn in đậm trong tâm trí tác giả.
Như vậy, bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh đã thể hiện rõ nét vẻ đẹp của làng chài ven biển và cuộc sống lao động của người dân nơi đây. Bài thơ đã thể hiện tình cảm tha thiết của tác giả đối với quê hương.