ĐỦ Ý, MẠCH LẠC, HAY, CHI TIẾT, ĐÚNG YÊU CẦU ĐỀ GIAO VÀ ĐẶC BIỆT LÀ KHÔNG DÙNG MẠNG/AI ĐỀ 3: Câu 1: (8 điểm) Chẳng ai muốn làm hành khất Tội trời đầy ở nhân gian Con không được cười giễu họ...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Tài khoản ẩn danh
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

10/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Văn bản "Chiếc lá cuối cùng" của O-hen-ri đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc về tình yêu thương giữa những con người nghèo khổ. Truyện kể về cuộc sống chật vật của các họa sĩ trẻ ở nước Mĩ với những nỗi lo cơm áo gạo tiền. Trong đó nổi bật lên là tình yêu thương cao cả giữa những người hàng xóm tốt bụng. Cụ Bơ-men suốt bốn mươi năm mơ ước vẽ một bức kiệt tác mà chưa bao giờ bắt đầu. Xiu và Giôn-xi là hai nữ họa sĩ trẻ, mặc dù có nhiều ước mơ và khát vọng nhưng hoàn cảnh lại đẩy họ vào con đường cùng. Giôn-xi bị bệnh nặng, cô tuyệt vọng và đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân bám vào bức tường gạch đối diện cửa sổ, chờ khi nào chiếc lá cuối cùng rụng thì cũng là lúc cô lìa đời. Biết được ý nghĩ điên rồ đó, mắt cụ Bơ-men đỏ ngầu, thể hiện sự tức giận và khinh bỉ. Nhưng sau khi chứng kiến cái chết của Giôn-xi, đôi mắt ấy trở nên đăm chiêu, xa xăm, nhân hậu và độ lượng. Ông đã thực hiện lời hứa của mình với cô bé tội nghiệp, vẽ một chiếc lá thường xuân thật sinh động, khiến Giôn-xi cảm thấy day dứt và hối hận vì suy nghĩ dại dột của mình. Chiếc lá cuối cùng đã cứu sống tâm hồn đang lụi tàn của cô gái trẻ. Sau đó, mọi người mới biết nhờ chiếc lá cuối cùng trên tường - kiệt tác của cụ Bơ-men mà Giôn-xi hồi sinh. Tuy nhiên, cụ Bơ-men lại chết vì sáng tạo ra kiệt tác ấy. Qua đây, ta thấy được giá trị nhân văn của tác phẩm. Tác giả muốn gửi gắm đến độc giả thông điệp rằng hãy luôn yêu thương con người bằng tấm lòng nhân ái của mình. Tình yêu thương sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.

câu 1: Lòng tốt gửi vào thiên hạ - Trần Nhuận Minh

"Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn".

Nhà là nơi "chó treo mèo đậy" - nơi kín cổng cao tường, nơi giàu có dư dả nên cửa nhà lúc nào cũng cẩn thận khóa chặt. Nhà là nơi mà những kẻ hành khất khó có thể đặt chân đến. Thế nhưng, trong bài thơ "Dặn con", nhà thơ Trần Nhuận Minh lại có những quan niệm khác biệt về những kẻ hành khất đáng thương ấy và ông đã truyền dạy lại cho con của mình bằng những câu từ mộc mạc, giản dị nhưng chan chứa tình người.

Bài thơ "Dặn con" của nhà thơ Trần Nhuận Minh là một bài thơ hay và ý nghĩa, đặc biệt là những dòng thơ viết về lòng tốt giữa cuộc đời. Ông đã đưa ra một tình huống rất đời thường để từ đó khẳng định lòng tốt là điều cần thiết phải có của mỗi con người:

"Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn"

Những kẻ hành khất bị "tội trời đầy ở nhân gian", họ không thể lựa chọn số phận của mình nhưng xã hội cũng không nên hắt hủi họ một cách vô tâm. Nhà thơ Trần Nhuận Minh đã nhắn nhủ với người con của mình rằng không được chế giễu những người hành khất bởi biết đâu vào một ngày nào đó, cha cũng trở thành người hành khất kia.

Sống trên đời cần phải có tấm lòng "tương thân tương ái", "lá lành đùm lá rách". Nếu như con người chỉ biết sống ích kỉ, chỉ biết đến bản thân mình mà lạnh lùng, vô cảm với những hoàn cảnh bất hạnh hơn thì cuộc sống sẽ trở nên vô nghĩa và dần biến chất, con người sẽ sống với nhau bằng lí trí tàn nhẫn thay vì trái tim yêu thương.

Biết cảm thông chia sẻ, giúp đỡ người khác sẽ khiến cho tâm hồn ta thanh thản và nhẹ nhàng hơn. Sống ở đời, nếu ai cũng có tấm lòng "thương người như thể thương thân" thì những số phận bất hạnh sẽ không cảm thấy cô đơn, bị bỏ rơi. Chúng ta hãy trao đi yêu thương bởi "sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình".

Không dừng lại ở đó, tác giả còn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giúp đỡ người khác:

"Nhà mình sát đường họ đến
Có cho thì có là bao
Con không bao giờ được hỏi
Quê hương họ ở nơi nào"

Khi giúp đỡ người khác, chúng ta không nên hỏi quê hương của họ ở đâu bởi sẽ làm cho họ cảm thấy chạnh lòng và đau khổ. Một khi con người đã đánh mất quê hương tức là đánh mất cội nguồn, mất đi nơi chôn rau cắt rốn của mình. Hỏi quê hương của người hành khất đồng nghĩa với việc ta đang chà đạp lên nỗi đau và vết thương chưa lành của họ.

Mỗi người sinh ra đều có một số phận, có một quê hương của mình. Khi tạo hóa đã bất công với họ thì chúng ta đừng nên khơi dậy nỗi nhớ da diết về quê hương của họ. Mỗi người chúng ta hãy mở rộng tấm lòng để thấu hiểu và cảm thông cho những số phận không may, biết trân trọng những gì mình đang có và cố gắng giúp đỡ người khác khi họ đang trong giai đoạn khó khăn, cực nhọc nhất.

Chúng ta hãy đối xử với những người hành khất bằng tất cả tấm lòng nhân ái của mình bởi biết đâu "Hôm nay ai đói ăn mình phải cho". Cuộc sống luôn mang đến những bất ngờ và kì diệu, ở một khía cạnh nào đó, những người hành khất có thể chính là ân nhân của chúng ta trong tương lai.

Như vậy, qua bài thơ "Dặn con", nhà thơ Trần Nhuận Minh muốn gửi gắm đến mọi người bức thông điệp về lòng tốt giữa con người với con người trong cuộc sống hiện đại. Lòng tốt là điều cần thiết nhưng xin hãy tỉnh táo. Tỉnh táo để biết cách giúp đỡ đúng đắn, không biến mình thành kẻ ngốc, không trao sự yêu thương không đúng chỗ. Hãy trao niềm tin cho người xứng đáng!

Trần Thị Thanh Mai

câu 2: Thạch Lam (1910 - 1942) tên thật là Nguyễn Tường Vinh, sau đổi là Nguyễn Tường Lân, là một nhà văn Việt Nam thuộc nhóm Tự Lực văn đoàn. Ông là em ruột của hai nhà văn khác cũng trong nhóm Tự Lực văn đoàn là Nhất Linh và Hoàng Đạo. Ngoài bút danh Thạch Lam, ông còn có các bút danh là Việt Sinh, Thiện Sỹ. Trong cuốn "Văn chương và hành động", Nguyễn Đình Thi viết: "Thạch Lam là một người trầm lặng sống nhiều về nội tâm hơn là ngoại cảm, nhưng sự nhạy cảm của người nghệ sĩ đã thu nhận được mọi biến thái tinh vi của cảnh vật, của trời đất. Có thể nói mỗi chữ, mỗi câu, mỗi ý, đều có một giá trị riêng biệt, đều đáng trân trọng."

Trong cuốn "Nhà văn hiện đại" do Nguyễn Tấn Long biên soạn, Nhà xuất bản Văn học ấn hành năm 1993, có đoạn viết: "Với chủ trương của Tự Lực văn đoàn đề cao văn chương lãng mạn, thơ mộng, xa rời thực tại, Thạch Lam vẫn có một hướng đi riêng cho mình. Những tác phẩm của ông tuy nhẹ nhàng, tinh tế nhưng lại phản ánh rất chân thực cuộc sống nghèo khổ của nhân dân lao động dưới thời Pháp thuộc. Đó là những tác phẩm thấm đượm tính nhân đạo sâu sắc".

Truyện ngắn "Hai đứa trẻ" in trong tập truyện ngắn "Nắng trong vườn" (xuất bản năm 1938), là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật Thạch Lam. Truyện không có cốt truyện, chỉ là bức tranh đời thường, bình dị nhưng lại để lại dư âm sâu đậm trong lòng độc giả.

Trước hết, ta thấy rằng nhận định này hoàn toàn đúng đắn khi áp dụng vào truyện ngắn "Hai đứa trẻ". Tác phẩm mang đậm chất trữ tình, với giọng điệu điềm đạm nhưng ẩn chứa biết bao tình cảm mến yêu chân thành và sự nhạy cảm của tác giả trước những biến thái tinh vi của cảnh vật và lòng người.

Truyện mở đầu bằng khung cảnh chiều tàn nơi phố huyện nghèo nàn, xơ xác: "Phương Tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Dãy tre làng trước mặt đen lại và cắt hình rõ rệt trên nền trời. Chiều, chiều rồi. Một chiều êm ả như ru, văng vẳng tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào". Bức tranh thiên nhiên ấy gợi lên bao nỗi buồn man mác, bâng khuâng. Nỗi buồn ấy thấm vào cả cảnh vật: "Chị Tí lom khom giong hàng ra sông gánh nước. Mụ chủ nhà khom lưng dựa hơi bên gốc cây bàng cạnh mấy chiếc ghế mây hỏng". Nỗi buồn ấy lan tỏa vào tâm hồn con người: "Liên ngồi yên lặng bên mấy quả thuốc sơn đen; đôi mắt chị bóng tối ngập đầy dần và cái buồn của buổi chiều quê thấm thía vào tâm hồn ngây thơ của chị; Liên không hiểu sao nhưng chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn".

Tiếp đến, Thạch Lam đã thể hiện tình yêu thương, trân trọng đối với những kiếp người nghèo khổ trong xã hội cũ. Họ là những con người lam lũ, vất vả, quanh năm phải lo toan kiếm miếng ăn cho gia đình: "Mẹ con chị Tí ngày mò cua bắt ốc, đêm lại dọn hàng nước bán. Chị em Liên thì coi quán hàng xén giúp mẹ, bà cụ Thị bị điên vẫn mua rượu ở chỗ bác Siêu... Và đặc biệt là hình ảnh của hai đứa trẻ: Liên và An. Hai chị em được giao nhiệm vụ trông coi gian hàng tạp hóa nhỏ xíu. Xóm chợ lúc chiều tà là khung cảnh tẻ nhạt, đơn điệu, nhịp sống lặp đi lặp lại một cách nhàm chán, mệt mỏi. Cuộc sống đó diễn ra hằng ngày, trở thành nếp sống quen thuộc của người dân nơi đây.

Tuy nhiên, Thạch Lam không chỉ dừng lại ở việc miêu tả bề ngoài của cuộc sống mà còn đi sâu vào thế giới nội tâm của nhân vật, phát hiện ra những khát vọng thầm kín, những ước mơ đẹp đẽ của họ. Liên là một cô bé giàu lòng nhân hậu, nhạy cảm trước vẻ đẹp của thiên nhiên và luôn trân trọng những kỉ niệm tuổi thơ. Cô bé thường xuyên nhớ về những ngày tháng hạnh phúc khi còn ở Hà Nội, được hưởng thụ cuộc sống sung túc, đủ đầy. Còn An là cậu bé hiếu động, tinh nghịch, luôn tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ nhặt của cuộc sống. Dù sống trong hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn nhưng hai chị em vẫn giữ được tâm hồn trong sáng, hồn nhiên.

Bên cạnh đó, Thạch Lam còn sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, giàu nhạc điệu, tạo nên một không khí trữ tình, lãng mạn cho tác phẩm. Giọng điệu của tác giả vừa nhẹ nhàng, tha thiết, vừa xót xa, thương cảm, khiến người đọc cảm nhận được tấm lòng nhân ái, vị tha của nhà văn.

Như vậy, truyện ngắn "Hai đứa trẻ" là một minh chứng tiêu biểu cho nhận định "Mỗi truyện ngắn của Thạch Lam như một bài thơ trữ tình, giọng điệu điềm đạm nhưng chứa đựng biết bao tình cảm mến yêu chân thành và sự nhạy cảm của tác giả trước những biến thái tinh vi của cảnh vật và lòng người. Văn Thạch Lam trong sáng, giản dị mà sâu sắc". Qua tác phẩm, chúng ta càng thêm yêu mến và trân trọng tài năng của nhà văn Thạch Lam.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Cho Li Be

Bài làm:


ĐỀ 3


Câu 1: (8 điểm) Từ ý thơ của Trần Nhuận Minh, anh/chị hãy bàn luận về vấn đề: Lòng tốt gửi vào thiên hạ.


Trong cuộc sống, lòng tốt là một trong những phẩm chất cao đẹp nhất của con người. Nó không chỉ thể hiện sự yêu thương, sẻ chia mà còn là nền tảng để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Bài thơ "Dặn con" của Trần Nhuận Minh đã gợi mở một cách sâu sắc về lòng tốt, đặc biệt là ý "Lòng tốt gửi vào thiên hạ". Vậy, lòng tốt gửi vào thiên hạ là gì và nó có ý nghĩa như thế nào trong cuộc sống?


Trước hết, "lòng tốt gửi vào thiên hạ" có thể hiểu là sự lan tỏa những hành động đẹp, những việc làm tử tế đến mọi người xung quanh, không phân biệt địa vị, giàu nghèo hay thân sơ. Đó là sự giúp đỡ người gặp khó khăn, chia sẻ với những mảnh đời bất hạnh, cảm thông với những nỗi đau của người khác. Lòng tốt không chỉ dừng lại ở những hành động lớn lao mà còn thể hiện qua những cử chỉ nhỏ nhặt, lời nói động viên, ánh mắt cảm thông.


Ý nghĩa của "lòng tốt gửi vào thiên hạ" vô cùng to lớn. Thứ nhất, nó góp phần xây dựng một xã hội văn minh, nhân ái. Khi mọi người đều biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau, những mâu thuẫn, bất công sẽ giảm đi, thay vào đó là sự đoàn kết, sẻ chia. Một xã hội như vậy sẽ tạo điều kiện cho mỗi cá nhân phát triển toàn diện, sống hạnh phúc và có ý nghĩa.


Thứ hai, "lòng tốt gửi vào thiên hạ" mang lại niềm vui và sự thanh thản cho chính người thực hiện. Khi giúp đỡ người khác, chúng ta cảm nhận được sự kết nối giữa người với người, thấy mình có ích cho xã hội. Niềm vui này không chỉ là cảm xúc nhất thời mà còn là động lực để chúng ta tiếp tục lan tỏa lòng tốt, làm cho cuộc sống thêm tươi đẹp.


Thứ ba, "lòng tốt gửi vào thiên hạ" có sức lan tỏa mạnh mẽ. Một hành động tốt đẹp có thể truyền cảm hứng cho nhiều người khác, tạo nên một hiệu ứng domino, nhân rộng những giá trị tốt đẹp trong cộng đồng. Như câu thơ của Trần Nhuận Minh, "Biết đâu nuôi bố sau này", lòng tốt hôm nay có thể mang lại những điều tốt đẹp cho chính chúng ta hoặc con cháu chúng ta trong tương lai.


Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay, vẫn còn tồn tại những hành vi thờ ơ, vô cảm trước nỗi đau của người khác. Một số người chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân mà quên đi trách nhiệm với cộng đồng. Điều này gây ra những hệ lụy tiêu cực, làm xói mòn những giá trị đạo đức truyền thống. Vì vậy, việc lan tỏa "lòng tốt gửi vào thiên hạ" càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết.


Để "lòng tốt gửi vào thiên hạ" thực sự đi vào cuộc sống, mỗi người cần bắt đầu từ những hành động nhỏ nhất. Hãy quan tâm đến những người xung quanh, sẵn sàng giúp đỡ khi họ gặp khó khăn. Hãy lên án những hành vi xấu, bảo vệ những người yếu thế. Hãy lan tỏa những thông điệp tích cực, truyền cảm hứng cho mọi người cùng chung tay xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.


Tóm lại, "lòng tốt gửi vào thiên hạ" là một triết lý sống cao đẹp, có ý nghĩa vô cùng to lớn trong việc xây dựng một xã hội văn minh, nhân ái. Mỗi chúng ta hãy cùng nhau lan tỏa lòng tốt, để cuộc sống thêm tươi đẹp và ý nghĩa.


Câu 2: (12 điểm) “Tác phẩm vừa là kết tinh của tâm hồn người sáng tác, vừa là sợi dây truyền cho mọi người sự sống mà nghệ sĩ mang trong lòng” (Trích “Tiếng nói văn nghệ” của Nguyễn Đình Thi) Từ việc làm rõ sự sống mà người nghệ sĩ Hàn Mặc Tử và Tố Hữu đã truyền cho người đọc qua hai thi phẩm “Đây thôn Vĩ Dạ” và “Từ ấy” anh/chị hãy làm sáng tỏ nhận định trên.


Nhận định của Nguyễn Đình Thi về tác phẩm văn nghệ như một "kết tinh của tâm hồn người sáng tác" và "sợi dây truyền cho mọi người sự sống mà nghệ sĩ mang trong lòng" đã khẳng định vai trò và giá trị to lớn của văn học. Qua việc phân tích hai thi phẩm "Đây thôn Vĩ Dạ" của Hàn Mặc Tử và "Từ ấy" của Tố Hữu, ta sẽ thấy rõ hơn sự sống mà hai người nghệ sĩ này đã truyền tải đến người đọc.


Trước hết, "Đây thôn Vĩ Dạ" là kết tinh của một tâm hồn yêu đời tha thiết nhưng luôn phải đối diện với những đau khổ của bệnh tật và sự cô đơn. Bài thơ là bức tranh tuyệt đẹp về vẻ đẹp của thôn Vĩ Dạ, nơi có ánh nắng ban mai, có hàng cau xanh mướt, có dòng sông trăng và những con người hiền hòa, duyên dáng. Tuy nhiên, đằng sau vẻ đẹp ấy là nỗi cô đơn, sự hoài nghi về cuộc đời và khát khao được sống, được yêu thương của Hàn Mặc Tử.


"Sự sống" mà Hàn Mặc Tử truyền tải qua "Đây thôn Vĩ Dạ" là một tình yêu tha thiết với thiên nhiên, con người và cuộc sống. Dù phải đối diện với bệnh tật và sự cô đơn, ông vẫn luôn hướng về những điều tươi đẹp, trân trọng những khoảnh khắc bình dị. Bài thơ đã chạm đến trái tim của người đọc, khơi gợi trong họ tình yêu quê hương, đất nước và niềm tin vào những giá trị tốt đẹp của cuộc sống.


"Từ ấy" của Tố Hữu lại là một sự kết tinh của tâm hồn yêu nước, khát khao cống hiến cho cách mạng. Bài thơ ghi lại khoảnh khắc nhà thơ giác ngộ lý tưởng cộng sản và niềm vui sướng khi được đứng trong hàng ngũ của những người chiến đấu cho tự do, độc lập của dân tộc.


"Sự sống" mà Tố Hữu truyền tải qua "Từ ấy" là một lý tưởng sống cao đẹp, một khát vọng cống hiến cho đất nước. Bài thơ đã khơi dậy lòng yêu nước, tinh thần cách mạng và ý thức trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với vận mệnh của dân tộc. Nó đã trở thành nguồn động viên, cổ vũ cho biết bao thế hệ thanh niên Việt Nam hăng hái tham gia vào cuộc đấu tranh giành độc lập, tự do.


Như vậy, qua hai thi phẩm "Đây thôn Vĩ Dạ" và "Từ ấy", ta thấy rõ sự sống mà người nghệ sĩ đã truyền tải đến người đọc. Đó là tình yêu thiên nhiên, con người, cuộc sống; là lý tưởng sống cao đẹp, khát vọng cống hiến cho đất nước. Những "sự sống" này đã làm cho tác phẩm văn học trở nên bất tử, có sức sống vượt thời gian và không gian, tiếp tục truyền cảm hứng cho các thế hệ sau.


Tóm lại, nhận định của Nguyễn Đình Thi là hoàn toàn đúng đắn. Tác phẩm văn học không chỉ là sản phẩm của trí tuệ mà còn là kết tinh của tâm hồn, là nơi người nghệ sĩ gửi gắm những tình cảm, khát vọng và "sự sống" của mình. Và chính "sự sống" ấy đã làm cho tác phẩm văn học trở nên có giá trị, có ý nghĩa và có sức lan tỏa mạnh mẽ trong lòng người đọc.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved