câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Về" là tác giả Đàm Huy Đông.
câu 2. Cánh đồng mùa đông được nhà thơ miêu tả qua những từ ngữ, hình ảnh sau trong khổ thơ thứ nhất: "những gốc rạ rạc khô", "gió ngày xưa", "rơm rớm sương mờ".
câu 3. Trong bài thơ "Về", Đàm Huy Đông sử dụng biện pháp tu từ điệp cấu trúc để tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt. Cấu trúc được lặp lại là "ta về", xuất hiện ở mỗi khổ thơ, tạo nên sự thống nhất và mạch lạc cho toàn bộ bài thơ.
* Tạo nhịp điệu: Điệp cấu trúc "ta về" tạo nên nhịp điệu đều đặn, nhẹ nhàng, gợi cảm giác thanh bình, yên ả, phù hợp với chủ đề về quê hương, tuổi thơ.
* Nhấn mạnh nội dung: Việc lặp lại "ta về" nhấn mạnh hành trình trở về quê hương, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ, ấm áp. Nó thể hiện nỗi nhớ da diết, lòng biết ơn sâu sắc đối với cội nguồn, với những gì đã gắn bó máu thịt.
* Gợi liên tưởng: Mỗi lần "ta về" là một khung cảnh, một hình ảnh khác nhau về quê hương, nhưng tất cả đều mang nét chung là giản dị, mộc mạc, gần gũi, thân thương. Điều này giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được vẻ đẹp của quê hương, của tuổi thơ.
* Tăng tính biểu cảm: Điệp cấu trúc "ta về" góp phần tăng cường sức biểu cảm cho bài thơ, khiến nó trở nên sâu lắng, xúc động hơn. Nó như một lời khẳng định, một lời tự nhủ về tình yêu quê hương, về ý thức gìn giữ và trân trọng những giá trị truyền thống.
Bên cạnh đó, việc kết hợp điệp cấu trúc với các biện pháp tu từ khác như ẩn dụ, nhân hóa cũng góp phần làm cho bài thơ thêm sinh động, giàu sức gợi hình, gợi cảm.
câu 4. Mạch cảm xúc trong bài thơ "Về" của Đàm Huy Đông được thể hiện rõ nét qua việc tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi tả khung cảnh thiên nhiên bình dị, mộc mạc nhưng đầy chất thơ. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh cánh đồng mùa đông, gợi lên sự tĩnh lặng, thanh bình của làng quê Việt Nam. Từ đó, tác giả dẫn dắt người đọc đến với những kỷ niệm tuổi thơ gắn liền với ruộng đồng, với những công việc lao động giản dị như nhổ mạ, vớt rong, kéo vó,... Những hình ảnh này không chỉ mang tính chất miêu tả mà còn ẩn chứa nỗi nhớ da diết về quá khứ, về những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Mạch cảm xúc tiếp tục được nâng cao khi tác giả nhắc đến hình ảnh người mẹ, người cha, những người nông dân cần cù, chịu thương chịu khó. Hình ảnh ấy khiến người đọc cảm nhận được sự ấm áp, gần gũi, thân thuộc của cuộc sống làng quê. Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh dòng sông, cây cầu, gợi lên sự lưu luyến, tiếc nuối khi phải rời xa quê hương. Mạch cảm xúc xuyên suốt bài thơ là sự hoài niệm, nhớ nhung về quá khứ, về những gì đã qua. Tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu quê hương, đất nước, về ý thức gìn giữ và phát huy những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
câu 5. Bài thơ "Về" của Đàm Huy Đông mang đến cho tôi nhiều cảm xúc và suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và tình yêu. Bài thơ thể hiện sự hoài niệm, tiếc nuối về quá khứ, về những kỷ niệm đẹp đẽ đã qua. Thông điệp chính mà tôi rút ra từ bài thơ này là hãy trân trọng những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc đời, bởi chúng sẽ mãi mãi là một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi người.
Cuộc sống luôn thay đổi, thời gian trôi đi không ngừng nghỉ. Những kỷ niệm đẹp đẽ, những mối quan hệ thân thiết cũng có lúc phải chia xa. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là chúng ta nên quên đi những giá trị tốt đẹp ấy. Thay vào đó, chúng ta cần biết cách giữ gìn và trân trọng những kỷ niệm đó trong lòng mình.
Trân trọng những khoảnh khắc đáng nhớ giúp chúng ta thêm yêu cuộc sống, thêm lạc quan và tin tưởng vào tương lai. Nó cũng giúp chúng ta tạo dựng những mối quan hệ bền vững, gắn kết hơn với gia đình, bạn bè và cộng đồng.
Hãy dành thời gian để nhìn lại quá khứ, để ôn lại những kỷ niệm đẹp đẽ. Hãy ghi nhớ những điều ý nghĩa, những bài học quý giá mà chúng ta đã học được từ những trải nghiệm đó. Và hãy mang theo những kỷ niệm ấy trong hành trang cuộc sống, để nó tiếp tục soi sáng và dẫn dắt chúng ta trên con đường phía trước.