

16/06/2025
16/06/2025
Khổ thơ đã khắc họa hình ảnh Tổ quốc bằng những hình ảnh thân thuộc, gần gũi và giàu cảm xúc, làm nổi bật vẻ đẹp bình dị mà thiêng liêng của quê hương đất nước. “Tổ quốc là tiếng ầu ơ của mẹ” – câu thơ mở đầu mang đậm chất trữ tình, gợi nhớ về lời ru ngọt ngào, dịu dàng nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người từ thuở nằm nôi. Đó là cội nguồn yêu thương, là khởi điểm của tình cảm quê hương. Tiếp đến, hình ảnh “rặng tre rì rào, ngọn gió nồm nam” là biểu tượng của làng quê Việt Nam, gợi lên sự yên bình, mộc mạc và bền bỉ của dân tộc. Tổ quốc cũng hiện lên trong sắc “xanh trong giẻ lụa cành cam”, vừa tinh khôi, vừa ngọt lành như chính hương vị của đất đai, cây trái quê hương. Khổ thơ khép lại bằng không gian bao la “trong nắng biển sớm mai, hoàng hôn chiều núi biếc”, cho thấy vẻ đẹp trải dài của đất nước từ biển cả đến núi rừng. Qua những hình ảnh thơ đầy chất nhạc và hội họa, tác giả đã thể hiện tình yêu sâu sắc, thiêng liêng với Tổ quốc – một Tổ quốc gần gũi, thân quen mà cũng vô cùng cao cả.
16/06/2025
Tổ quốc – hai tiếng thân thương mà thiêng liêng, là nơi bắt đầu và kết thúc mọi hành trình của một đời người. Với mỗi con dân đất Việt, Tổ quốc không chỉ là nơi ta sinh ra, mà còn là linh hồn, là ký ức, là nơi chứa đựng tình yêu và lòng tự hào sâu kín nhất. Trong khổ thơ giàu hình ảnh sau, nhà thơ đã gợi lên hình ảnh Tổ quốc bằng những chi tiết thân thuộc, mộc mạc nhưng đầy sức gợi và giàu chất thơ:
Tổ quốc là tiếng đầu o của mẹ
Rừng tre rì rào, ngọn gió nồm nam
Tổ quốc xanh trong gié lúa cành cam
Trong nắng biển sớm mai, hoàng hôn chiều núi biếc
Tổ quốc hiện lên đầu tiên qua hình ảnh “tiếng đầu o của mẹ” – một ẩn dụ xúc động. Đó là tiếng nói đầu tiên ta học được trong cuộc đời, gắn liền với hình ảnh người mẹ âu yếm, với giọng nói dịu dàng, thân thương. Tổ quốc vì thế không còn là khái niệm trừu tượng mà trở thành điều gần gũi, chảy trong huyết quản và tâm hồn ta từ khi cất tiếng khóc chào đời. Đó là Tổ quốc của ký ức, của tình mẫu tử, của ngôn ngữ và cội nguồn dân tộc.
Hình ảnh “rừng tre rì rào, ngọn gió nồm nam” lại gợi lên không gian làng quê Việt Nam bình dị và yên ả. Tre – biểu tượng cho tinh thần bất khuất, cho truyền thống lâu đời của dân tộc, luôn hiện diện trong thơ ca như một minh chứng cho sức sống bền bỉ. Còn “gió nồm nam” là ngọn gió đặc trưng mang hơi ấm từ biển cả, tượng trưng cho sự trù phú, mát lành của khí hậu phương Nam. Tổ quốc ở đây là những gì thân thuộc nhất – từ thiên nhiên đến hơi thở, từ cảnh vật đến nhịp sống.
“Tổ quốc xanh trong gié lúa cành cam” là một câu thơ đẹp, vừa có màu sắc, vừa có hương vị. “Gié lúa” gợi sự no ấm, mùa màng bội thu; “cành cam” gợi vị ngọt ngào của cuộc sống thanh bình. Qua đó, nhà thơ cho thấy Tổ quốc là nơi nuôi dưỡng con người, là đất lành chim đậu, là nơi chất chứa bao hy sinh để đổi lấy sự yên vui cho hôm nay.
Khổ thơ khép lại bằng hình ảnh hùng vĩ và nên thơ: “nắng biển sớm mai, hoàng hôn chiều núi biếc”. Không gian Tổ quốc mở ra bao la, từ mặt biển sáng rực ánh bình minh đến rặng núi chìm trong sắc tím hoàng hôn. Đó là vẻ đẹp đa chiều, dung hòa giữa thơ mộng và hùng tráng, khiến người đọc như chìm đắm trong một bức tranh sơn thủy hữu tình của đất nước.
Từ những chi tiết nhỏ bé, gần gũi đến không gian bao la, Tổ quốc hiện lên không chỉ bằng hình ảnh cụ thể mà còn bằng cảm xúc yêu thương, tự hào sâu sắc. Qua đó, nhà thơ không chỉ khắc họa hình ảnh đất nước một cách tinh tế mà còn khơi dậy trong mỗi chúng ta tình yêu quê hương tha thiết – một tình yêu lặng lẽ mà bất diệt, như mạch nguồn ngầm nuôi lớn tâm hồn dân tộc qua bao thế hệ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
1 giờ trước
Top thành viên trả lời