
17/06/2025
18/06/2025
“Di tích là ký ức hóa thạch của một dân tộc” – từng viên gạch cổ, từng mái đình rêu phong, từng dấu tích chiến tranh còn in hằn nơi những bức tường đạn lỗ chỗ, tất cả đều là lời nhắc nhở sống động về quá khứ hào hùng của cha ông ta. Ở thời đại hôm nay – khi nhịp sống hiện đại cuốn trôi nhiều điều xưa cũ – việc quảng bá và gìn giữ di tích lịch sử không chỉ là công việc của những nhà nghiên cứu, những nhà chức trách, mà còn là bổn phận đầy tự nguyện và thiêng liêng của thế hệ trẻ, trong đó có em – một học sinh nhỏ, mang trong tim niềm yêu nước và sự kính trọng sâu xa với lịch sử.
Gìn giữ di tích không phải là điều gì đó xa vời, mà bắt đầu từ chính nhận thức của em về giá trị của lịch sử. Mỗi lần được đến thăm các di tích như Văn Miếu – Quốc Tử Giám, Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh, địa đạo Củ Chi hay đền Hùng, em đều cảm thấy lòng mình trùng xuống – không phải vì những kiến trúc cổ kính, mà bởi em cảm nhận được linh hồn của dân tộc đang ngự trị nơi đó. Từng nén nhang thắp lên là một lời tri ân, một lời hứa với lịch sử.
Từ nhận thức ấy, em chọn cho mình những hành động cụ thể. Trước hết, em luôn giữ gìn thái độ văn minh, tôn trọng khi đến những khu di tích – không vẽ bậy, không xả rác, không nói cười quá lớn. Em hiểu rằng, sự tôn trọng di tích cũng chính là sự tôn trọng tổ tiên mình. Những hành động tưởng như nhỏ bé đó, khi được lan tỏa rộng rãi, sẽ tạo nên một thế hệ công dân có trách nhiệm.
Thứ hai, em tích cực tham gia các hoạt động ngoại khóa do nhà trường và địa phương tổ chức như thi tìm hiểu di sản, vẽ tranh cổ động bảo tồn di tích, đóng góp ngày công tu sửa cổng đình, bia đá, nhà thờ họ. Trong mỗi chuyến đi, em không chỉ học mà còn dạy – dạy các em nhỏ hơn cách xếp rác đúng chỗ, cách thắp nhang thành kính, cách lắng nghe hướng dẫn viên để lưu giữ những câu chuyện tưởng chừng đã ngủ yên.
Đặc biệt, sống trong thời đại công nghệ, em tận dụng sức mạnh của mạng xã hội để quảng bá giá trị di tích đến bạn bè khắp nơi. Mỗi chuyến thăm di tích em đều ghi lại hình ảnh, viết cảm nhận, đăng bài giới thiệu, thậm chí làm những video ngắn để truyền cảm hứng. Em cũng thường chia sẻ lại những bài viết hay về các khu di sản, khuyến khích bạn bè cùng tham gia. Em hiểu rằng, khi một di tích được “sống” trên mạng, nó không chỉ là tảng đá cũ, mà trở thành biểu tượng văn hóa hiện hữu trong tâm thức người trẻ.
Thêm vào đó, em còn tích cực tham gia các cuộc thi về lịch sử, nghiên cứu chuyên đề, hoặc tìm hiểu về các nhân vật và sự kiện gắn với những di tích quê hương. Nhờ đó, em không chỉ hiểu sâu mà còn biết cách truyền đạt, kể lại cho người khác bằng chính ngôn ngữ của mình.
Gìn giữ và quảng bá di tích lịch sử không phải là điều quá lớn lao, nhưng là nghĩa cử cao đẹp thể hiện lòng yêu nước, tự hào dân tộc. Khi thế hệ trẻ biết quay về với cội nguồn, biết trân trọng từng viên đá đã nhuốm bụi thời gian, thì những giá trị xưa cũ sẽ được thổi hồn sống mãi cùng đất nước.
Em hiểu rằng: Không có tương lai bền vững nếu không có ký ức để soi đường. Và mỗi chúng ta – đặc biệt là thế hệ học sinh – chính là người gác đền thầm lặng, góp phần giữ gìn những tượng đài ký ức đó bằng cả trái tim.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời