18/06/2025


18/06/2025
18/06/2025
Apple_ZF1PBU0bL4SOs0miFkatZ855tAd2
PHẦN I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)
Câu 1 (0,5 điểm):
Đoạn trích trên được kể theo ngôi thứ mấy? Xác định người kể chuyện.
Trả lời: Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba.
Lí giải: Người kể chuyện giấu mình, không xuất hiện trực tiếp trong truyện mà đứng ở bên ngoài để thuật lại câu chuyện của gia đình gồm các nhân vật: bà nội, bố, các con (Tuất, Hồng, Hải), qua đó tạo nên cái nhìn bao quát và khách quan.
Câu 2 (0,5 điểm):
Bố nhắc đến những công việc nào mà bà đã từng làm? Những chi tiết đó cho ta hiểu gì về con người bà?
Trả lời:
Hiểu về con người bà:
Bà là người kiên cường, giàu lòng yêu nước, cần cù, hi sinh thầm lặng cho cả đất nước và gia đình. Bà không chỉ là biểu tượng của thế hệ đi trước giàu nghị lực, mà còn là hình ảnh mẫu mực của người phụ nữ Việt Nam giàu đức hi sinh.
Câu 3 (1,0 điểm):
Phân tích nội dung tình cảm trong lời thoại sau của người bố:
“Các con nghĩ rằng bà chỉ có một tuổi già tám mươi lăm năm sống chuyên ngồi thui thủi ở góc nhà như hôm nay thôi ư? Không, bà có cả một thời thanh niên sôi nổi…”
Trả lời:
Lời thoại của người bố thể hiện tình cảm sâu sắc, lòng kính trọng và biết ơn của thế hệ con cháu với bà – người mẹ, người bà đã hi sinh cả cuộc đời vì đất nước và vì con cháu.
Câu 4 (1,0 điểm):
Phân tích hiệu quả của biện pháp tu từ ẩn dụ trong câu sau:
“Đằng sau người già là cả một cuộc đời rộng lớn mà họ đã dũng cảm đương đầu đấy.”
Trả lời:
Câu 5 (1,0 điểm):
Từ nội dung đoạn trích, em rút ra bài học gì về cách ứng xử với người già trong gia đình?
Trả lời:
Từ câu chuyện cảm động giữa ba thế hệ trong gia đình, em rút ra bài học quý giá:
VIẾT
Trong mái ấm gia đình, người bà luôn hiện lên như một biểu tượng của sự hi sinh thầm lặng, là nơi lưu giữ những yêu thương sâu kín và trường tồn nhất. Đoạn trích “Bà ngồi ở góc nhà” của Ma Văn Kháng đã khắc họa một hình ảnh bà nội giản dị nhưng giàu lòng yêu thương, để lại trong lòng người đọc nhiều xúc động và suy ngẫm sâu xa.
Bà nội trong truyện là người phụ nữ già yếu, sống lặng lẽ ở góc nhà, dường như đã bị lãng quên bởi guồng quay bận rộn của con cháu. Thế nhưng, phía sau dáng vẻ nhỏ bé và mỏi mòn ấy lại ẩn chứa một tấm lòng bao la. Bà từng là thanh niên xung phong, từng cầm súng bảo vệ Tổ quốc, từng nuôi nấng con cháu bằng những năm tháng tần tảo. Và đến cuối đời, khi tưởng chừng đã không còn khả năng “cho” điều gì, bà vẫn âm thầm tích góp, chắt chiu từng chút để dành cho cháu. Hai chỉ vàng, một cuốn sổ tiết kiệm được giấu kỹ trong chiếc túi vải cũ – không chỉ là tài sản, mà là kết tinh của tình yêu, của cả một đời bà dành dụm với mong ước cháu mình "có xe máy để ra mẽ người".
Tình yêu thương của bà không ồn ào, không phô trương, không cần báo đáp. Đó là thứ tình cảm vô điều kiện, vượt lên trên mọi ranh giới vật chất. Thậm chí khi bị các cháu vô tâm, bà cũng không trách, vẫn cố bảo vệ, bênh vực các cháu, nói lời tha thứ: “Các cháu nó còn dại người, đừng trách chúng con à”. Chỉ qua vài hành động nhỏ, vài câu nói giản dị, mà người đọc cảm nhận được cả một trời yêu thương, cả một đời hi sinh mà bà dành cho con cháu.
Đọc xong đoạn trích, ta không chỉ xúc động bởi tình bà cháu, mà còn nhận ra một bài học sâu sắc: Người già không chỉ là “một góc nhà” lặng lẽ, mà là cả một cuộc đời từng rực rỡ, từng hi sinh, từng yêu thương không điều kiện. Đừng để sự vô tâm khiến ta đánh mất cơ hội yêu thương và biết ơn khi vẫn còn có thể.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
6 giờ trước
Top thành viên trả lời