ĐỀ 57: Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi: Bạn đã bao giờ cười chê một người có khiếm khuyết chưa? Bất cứ ai được hỏi như thế, hẳn chẳng dám trỏ lời rằng chưa. Chê bai người khác là một nhược đ...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Tài khoản ẩn danh
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

18/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:
Bạn đã bao giờ cười chê một người có khiếm khuyết chưa? Bất cứ ai được hỏi như vậy, hẳn đều thành thực trả lời rằng: Có! Không ai sinh ra hoàn hảo cả. Ai cũng có những khiếm khuyết cơ thể hoặc tinh thần. Khi nhìn thấy khiếm khuyết của người khác, đôi khi chúng ta cười cợt họ mà không biết rằng điều đó khiến họ cảm thấy đau khổ, tự ti. Cười chê khiếm khuyết của người khác là một nhược điểm phổ biến trong tính cách con người. Tuy nhiên, đây không phải là điều quá nghiêm trọng, và càng không phải là "căn bệnh" hết cách chữa. Lòng nhân ái, sự cảm thông, ấy là phương thuốc hữu hiệu để trị căn bệnh này. Thật vậy, khi mà khả năng yêu thương, đồng cảm, chia sẻ đối với người khác dần dần được bồi đắp trong ta, khi mà ta biết đặt mình vào hoàn cảnh người khác để nghĩ suy và thức tỉnh, thì lúc ấy, tiếng cười ngạo mạn vô lối sẽ không có lí do gì để bật ra.
(Minh Đăng, Tiếng cười không muốn nghe, Ngữ văn 6, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, Hà Nội, 2019, tr. 75 - 76)
Câu 1. Câu thứ nhất và câu thứ hai trong đoạn có quan hệ như thế nào về ý nghĩa?
Câu 2. Ở đoạn trích trên, người viết chủ yếu dùng lí lẽ hay bằng chứng để bàn luận về vấn đề?
Câu 3. Em hiểu như thế nào về câu "Chê bai người khác là một nhược điểm phổ biến trong tính cách con người"? Câu này có ý nghĩa gì với mỗi cá nhân?
Câu 4. Vì sao người viết cho rằng cười nhạo người khác không phải là điều quá nghiêm trọng và càng không phải là "căn bệnh" hết cách chữa?
Câu 5. Theo tác giả, "phương thuốc" hữu hiệu để trị "căn bệnh" này là gì? Hãy nêu ý kiến của em về "phương thuốc" đó.
Câu 6. Vì sao trong câu "Chê bai người khác là một nhược điểm phổ biến trong tính cách con người", không thể dùng từ yếu điểm thay cho từ nhược điểm?
Câu 7. Trong câu "Lòng nhân ái, sự cảm thông, ấy là "phương thuốc" hữu hiệu để trị "căn bệnh" này", theo em, có thể thay từ phương thuốc bằng từ nào mà ý nghĩa của câu vẫn không thay đổi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Ho Do Do Đoạn trích tóm tắt nội dung chính:

  • Tác giả nêu lên một thói quen rất phổ biến nhưng khó thừa nhận – đó là cười chê người khác, đặc biệt là người có khiếm khuyết.
  • Tuy không phải điều quá nghiêm trọng, nhưng đây là “căn bệnh” trong cách sống, cần “phương thuốc” là lòng nhân ái và sự cảm thông để chữa lành.
  • Khi con người biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, nghĩ suy trước khi buông lời, thì tiếng cười mỉa mai sẽ không còn lý do để tồn tại.

Câu 1: Câu thứ nhất và câu thứ hai có quan hệ ý nghĩa thế nào?

“Bạn đã bao giờ cười chê… chưa?” – là câu hỏi tu từ, khơi gợi suy nghĩ người đọc.
“Bất cứ ai… rằng chưa.” – là lời khẳng định, cho thấy đây là một thói quen phổ biến, ai cũng từng mắc phải.

Quan hệ ý nghĩa:

  • Câu thứ hai giải thích – khẳng định cho câu thứ nhất.
  • Giúp tạo sự gần gũi, dẫn dắt người đọc vào vấn đề chính một cách tự nhiên, từ việc tự soi xét bản thân.

Câu 2: Đoạn trích chủ yếu dùng lí lẽ hay bằng chứng?

Đáp án: Dùng lí lẽ là chính.

  • Cả đoạn là một lập luận logic, mạch lạc, chỉ ra nguyên nhân – thực trạng – giải pháp.
  • Không đưa ví dụ hay dẫn chứng cụ thể, nhưng lời văn rất thuyết phục và sâu sắc.

Câu 3: Em hiểu thế nào về “Chê bai người khác là một nhược điểm phổ biến…”?

Giải thích:

  • Đây là lời phê phán nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, cho thấy chê bai người khác là hành vi xấu, nhưng lại rất thường gặp ở con người.

Ý nghĩa với mỗi cá nhân:

  • Nhắc nhở mỗi người cần biết kiềm chế bản thân, rèn luyện lòng tôn trọng và yêu thương người khác, tránh hành vi tổn thương qua lời nói.

Câu 4: Vì sao “chê bai người khác” không phải là điều quá nghiêm trọng, và không “hết cách chữa”?

➡ Vì:

  • Ai cũng từng mắc phải → không thể coi là “tội nặng”.
  • Nhưng nó có thể chữa được nếu ta biết yêu thương, đồng cảm, đặt mình vào hoàn cảnh người khác.
  • → Chính sự tỉnh thức về đạo đức là “thuốc” để sửa đổi hành vi.

Câu 5: “Phương thuốc” hữu hiệu để chữa “căn bệnh” cười nhạo là gì? Nêu ý kiến.

Tác giả nêu rõ: “Lòng nhân ái, sự cảm thông” chính là phương thuốc chữa trị.

Ý kiến cá nhân:

  • Đồng ý. Vì:
  • Khi ta biết thương yêu người khác, sẽ không dễ dàng buông lời tổn thương.
  • Người có trái tim bao dung sẽ biết nhìn ra giá trị của người khác thay vì chỉ trích.

Câu 6: Vì sao không thể thay “nhược điểm” bằng “ưu điểm”?

➡ Vì:

  • “Chê bai người khác” là thói xấu, không mang ý nghĩa tích cực.
  • “Ưu điểm” mang nghĩa tốt, cần phát huy, còn đây là hành vi cần loại bỏ.

→ Nếu thay đổi, mâu thuẫn hoàn toàn với nội dung đoạn trích, sai về nghĩa.

Câu 7: Có thể thay từ “phương thuốc” bằng từ nào? Câu có thay đổi nghĩa không?

➡ Có thể thay bằng:

  • biện pháp,
  • giải pháp,
  • cách chữa,
  • liều thuốc,
  • liệu pháp.

Không làm thay đổi ý nghĩa câu, vì các từ trên đều có hàm ý: giúp chữa trị – khắc phục lỗi sống.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
huy Vy

19/06/2025

Ho Do Do Đoạn trích tóm tắt nội dung chính:

  • Tác giả nêu lên một thói quen rất phổ biến nhưng khó thừa nhận – đó là cười chê người khác, đặc biệt là người có khiếm khuyết.
  • Tuy không phải điều quá nghiêm trọng, nhưng đây là “căn bệnh” trong cách sống, cần “phương thuốc” là lòng nhân ái và sự cảm thông để chữa lành.
  • Khi con người biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, nghĩ suy trước khi buông lời, thì tiếng cười mỉa mai sẽ không còn lý do để tồn tại.

Câu 1: Câu thứ nhất và câu thứ hai có quan hệ ý nghĩa thế nào?

“Bạn đã bao giờ cười chê… chưa?” – là câu hỏi tu từ, khơi gợi suy nghĩ người đọc.
“Bất cứ ai… rằng chưa.” – là lời khẳng định, cho thấy đây là một thói quen phổ biến, ai cũng từng mắc phải.

Quan hệ ý nghĩa:

  • Câu thứ hai giải thích – khẳng định cho câu thứ nhất.
  • Giúp tạo sự gần gũi, dẫn dắt người đọc vào vấn đề chính một cách tự nhiên, từ việc tự soi xét bản thân.

Câu 2: Đoạn trích chủ yếu dùng lí lẽ hay bằng chứng?

Đáp án: Dùng lí lẽ là chính.

  • Cả đoạn là một lập luận logic, mạch lạc, chỉ ra nguyên nhân – thực trạng – giải pháp.
  • Không đưa ví dụ hay dẫn chứng cụ thể, nhưng lời văn rất thuyết phục và sâu sắc.

Câu 3: Em hiểu thế nào về “Chê bai người khác là một nhược điểm phổ biến…”?

Giải thích:

  • Đây là lời phê phán nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, cho thấy chê bai người khác là hành vi xấu, nhưng lại rất thường gặp ở con người.

Ý nghĩa với mỗi cá nhân:

  • Nhắc nhở mỗi người cần biết kiềm chế bản thân, rèn luyện lòng tôn trọng và yêu thương người khác, tránh hành vi tổn thương qua lời nói.

Câu 4: Vì sao “chê bai người khác” không phải là điều quá nghiêm trọng, và không “hết cách chữa”?

➡ Vì:

  • Ai cũng từng mắc phải → không thể coi là “tội nặng”.
  • Nhưng nó có thể chữa được nếu ta biết yêu thương, đồng cảm, đặt mình vào hoàn cảnh người khác.
  • → Chính sự tỉnh thức về đạo đức là “thuốc” để sửa đổi hành vi.

Câu 5: “Phương thuốc” hữu hiệu để chữa “căn bệnh” cười nhạo là gì? Nêu ý kiến.

Tác giả nêu rõ: “Lòng nhân ái, sự cảm thông” chính là phương thuốc chữa trị.

Ý kiến cá nhân:

  • Đồng ý. Vì:
  • Khi ta biết thương yêu người khác, sẽ không dễ dàng buông lời tổn thương.
  • Người có trái tim bao dung sẽ biết nhìn ra giá trị của người khác thay vì chỉ trích.

Câu 6: Vì sao không thể thay “nhược điểm” bằng “ưu điểm”?

➡ Vì:

  • “Chê bai người khác” là thói xấu, không mang ý nghĩa tích cực.
  • “Ưu điểm” mang nghĩa tốt, cần phát huy, còn đây là hành vi cần loại bỏ.

→ Nếu thay đổi, mâu thuẫn hoàn toàn với nội dung đoạn trích, sai về nghĩa.

Câu 7: Có thể thay từ “phương thuốc” bằng từ nào? Câu có thay đổi nghĩa không?

➡ Có thể thay bằng:

  • biện pháp,
  • giải pháp,
  • cách chữa,
  • liều thuốc,
  • liệu pháp.

Không làm thay đổi ý nghĩa câu, vì các từ trên đều có hàm ý: giúp chữa trị – khắc phục lỗi sống.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Ho Do Do tham khảo đáp án đây nha hihi

rotate image
rotate image
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Ho Do Do

Đoạn trích tóm tắt nội dung chính:

  • Tác giả nêu lên một thói quen rất phổ biến nhưng khó thừa nhận – đó là cười chê người khác, đặc biệt là người có khiếm khuyết.
  • Tuy không phải điều quá nghiêm trọng, nhưng đây là “căn bệnh” trong cách sống, cần “phương thuốc” là lòng nhân ái và sự cảm thông để chữa lành.
  • Khi con người biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, nghĩ suy trước khi buông lời, thì tiếng cười mỉa mai sẽ không còn lý do để tồn tại.

Câu 1: Câu thứ nhất và câu thứ hai có quan hệ ý nghĩa thế nào?

“Bạn đã bao giờ cười chê… chưa?” – là câu hỏi tu từ, khơi gợi suy nghĩ người đọc.
“Bất cứ ai… rằng chưa.” – là lời khẳng định, cho thấy đây là một thói quen phổ biến, ai cũng từng mắc phải.

Quan hệ ý nghĩa:

  • Câu thứ hai giải thích – khẳng định cho câu thứ nhất.
  • Giúp tạo sự gần gũi, dẫn dắt người đọc vào vấn đề chính một cách tự nhiên, từ việc tự soi xét bản thân.

Câu 2: Đoạn trích chủ yếu dùng lí lẽ hay bằng chứng?

Đáp án: Dùng lí lẽ là chính.

  • Cả đoạn là một lập luận logic, mạch lạc, chỉ ra nguyên nhân – thực trạng – giải pháp.
  • Không đưa ví dụ hay dẫn chứng cụ thể, nhưng lời văn rất thuyết phục và sâu sắc.

Câu 3: Em hiểu thế nào về “Chê bai người khác là một nhược điểm phổ biến…”?

Giải thích:

  • Đây là lời phê phán nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, cho thấy chê bai người khác là hành vi xấu, nhưng lại rất thường gặp ở con người.

Ý nghĩa với mỗi cá nhân:

  • Nhắc nhở mỗi người cần biết kiềm chế bản thân, rèn luyện lòng tôn trọng và yêu thương người khác, tránh hành vi tổn thương qua lời nói.

Câu 4: Vì sao “chê bai người khác” không phải là điều quá nghiêm trọng, và không “hết cách chữa”?

➡ Vì:

  • Ai cũng từng mắc phải → không thể coi là “tội nặng”.
  • Nhưng nó có thể chữa được nếu ta biết yêu thương, đồng cảm, đặt mình vào hoàn cảnh người khác.
  • → Chính sự tỉnh thức về đạo đức là “thuốc” để sửa đổi hành vi.

Câu 5: “Phương thuốc” hữu hiệu để chữa “căn bệnh” cười nhạo là gì? Nêu ý kiến.

Tác giả nêu rõ: “Lòng nhân ái, sự cảm thông” chính là phương thuốc chữa trị.

Ý kiến cá nhân:

  • Đồng ý. Vì:
  • Khi ta biết thương yêu người khác, sẽ không dễ dàng buông lời tổn thương.
  • Người có trái tim bao dung sẽ biết nhìn ra giá trị của người khác thay vì chỉ trích.

Câu 6: Vì sao không thể thay “nhược điểm” bằng “ưu điểm”?

➡ Vì:

  • “Chê bai người khác” là thói xấu, không mang ý nghĩa tích cực.
  • “Ưu điểm” mang nghĩa tốt, cần phát huy, còn đây là hành vi cần loại bỏ.

→ Nếu thay đổi, mâu thuẫn hoàn toàn với nội dung đoạn trích, sai về nghĩa.

Câu 7: Có thể thay từ “phương thuốc” bằng từ nào? Câu có thay đổi nghĩa không?

➡ Có thể thay bằng:

  • biện pháp,
  • giải pháp,
  • cách chữa,
  • liều thuốc,
  • liệu pháp.

Không làm thay đổi ý nghĩa câu, vì các từ trên đều có hàm ý: giúp chữa trị – khắc phục lỗi sống.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Câu 1: Câu thứ nhất trong đoạn là một câu hỏi tu từ mang tính chất gợi mở, đặt vấn đề, giúp người đọc tự nhìn lại bản thân và soi chiếu vào thực tế của chính mình. Câu thứ hai đóng vai trò trả lời thẳng vào câu hỏi vừa nêu, khẳng định rằng ít ai dám tự tin trả lời rằng mình chưa từng cười chê người khác, từ đó làm nổi bật mức độ phổ biến của hành vi này trong đời sống.


Câu 2: Trong đoạn trích, tác giả chủ yếu sử dụng lí lẽ để luận bàn, thuyết phục độc giả về tác hại của thói quen chê bai người khác. Các luận điểm được trình bày chặt chẽ, mỗi luận cứ đều được lý giải rõ ràng, kết hợp dẫn chứng thực tiễn giúp vấn đề được đào sâu, nổi bật hơn.


Câu 3: Câu “Chê bai người khác là một nhược điểm phổ biến trong tính cách con người.” có nghĩa là: trong cuộc sống, phần lớn mọi người đều từng mắc phải lỗi chê bai, cười nhạo người khác. Tuy đây là một thói xấu phổ biến, nhưng mỗi cá nhân cần ý thức rõ đó là điều không tốt và cố gắng tự khắc phục để hoàn thiện nhân cách mình hơn.


Câu 4: Tác giả cho rằng việc cười nhạo, chê bai người khác tuy phổ biến nhưng không phải là điều quá nghiêm trọng bởi nó chưa gây tổn thương nặng nề như các thói xấu khác (như độc ác, vô cảm, tàn nhẫn,...). Quan trọng hơn, “căn bệnh” này hoàn toàn có thể chữa trị nếu con người biết rèn luyện lòng nhân ái, biết cảm thông và sẻ chia.


Câu 5: Theo tác giả, “phương thuốc” hữu hiệu để chữa “căn bệnh” cười nhạo người khác chính là lòng nhân ái, sự cảm thông, khả năng đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để suy nghĩ, từ đó đồng cảm và yêu thương thay vì chế giễu. Bên cạnh đó, ta cũng có thể bổ sung các ý kiến như: cần giáo dục ý thức tôn trọng và thấu hiểu qua gia đình, nhà trường, xây dựng tình đoàn kết trong tập thể để hướng mỗi người sống tích cực, nhân ái hơn.


Câu 6: “Nhược điểm” là khuyết điểm, điểm yếu cần khắc phục, còn “yếu điểm” lại là điểm then chốt, điểm chính của một sự việc. Vì vậy, không thể thay thế “nhược điểm” bằng “yếu điểm” trong câu văn trên được, bởi nếu thay thế thì ý nghĩa của câu sẽ thay đổi, không còn đúng với nội dung tác giả muốn truyền đạt.


Câu 7: Trong câu “Lòng nhân ái, sự cảm thông, ấy là ‘phương thuốc’ hữu hiệu để trị ‘căn bệnh’ này”, nếu thay từ “phương thuốc” bằng “bài thuốc”, cấu trúc và ý nghĩa của câu vẫn giữ nguyên vẹn. “Bài thuốc” cũng mang nghĩa là cách chữa trị, chỉ phương pháp hữu hiệu giúp khắc phục nhược điểm trong tính cách con người theo ý tác giả.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved