22/06/2025

22/06/2025
22/06/2025
I. PHẦN ĐỌC HIỂU
Câu 1. Xác định thể thơ và nhân vật trữ tình trong đoạn trích trên.
Câu 2. Chỉ ra một số hình ảnh, từ ngữ đặc sắc viết về đất nước và khát vọng của nhân vật trữ tình có trong phần 1 đoạn trích.
Một số hình ảnh, từ ngữ đặc sắc trong phần 1 đoạn trích:
Câu 3. Xác định và phân tích tác dụng biện pháp tu từ có trong đoạn thơ sau: Ta lớn lên khao khát những chân trời Những mảnh đất chân mình chưa bén được Những biển khơi chứa mặt trời đỏ rực Những ngàn sao trôi miết giữa màu xanh
Câu 4. Em hiểu như thế nào về 2 dòng thơ "Trái tim ta nặng trĩu những mê say / Sẽ gieo xuống làm âm vang mặt đất"?
Hai dòng thơ "Trái tim ta nặng trĩu những mê say / Sẽ gieo xuống làm âm vang mặt đất" thể hiện:
Câu 5. Tác giả muốn nói với độc giả điều gì trong phần 2 của đoạn trích? Nhà thơ đã dùng phương tiện ngôn ngữ nào để chuyển tải điều đó?
II. PHẦN VIẾT
Câu 1. Viết đoạn văn ngắn (khoảng 200 chữ) phân tích cách bộc lộ cảm xúc, sự say mê, dâng hiến cho cuộc đời của nhân vật trữ tình trong đoạn trích có trong phần đọc hiểu.
Nguyễn Khoa Điềm trong "Mặt đường khát vọng" đã khắc họa một nhân vật trữ tình đầy cảm xúc, say mê và sẵn sàng dâng hiến cho cuộc đời. Mở đầu đoạn trích, nhà thơ bộc lộ một khát vọng mãnh liệt, vươn tầm vũ trụ qua điệp ngữ "Những..." kết hợp với hình ảnh "chân trời", "biển khơi", "ngàn sao". Cảm xúc say mê được đẩy lên cao trào khi nhân vật muốn "ôm choàng hết tất cả trời mây", thể hiện một tâm hồn rộng mở, khát khao hòa nhập và chiếm lĩnh thế giới.
Tuy nhiên, đỉnh điểm của sự dâng hiến không nằm ở những điều xa xôi mà ở lời hứa cụ thể, thiết tha: "Trái tim ta nặng trĩu những mê say / Sẽ gieo xuống làm âm vang mặt đất". "Gieo xuống" ở đây là hành động tự nguyện, dâng hiến trọn vẹn những gì tinh túy nhất của tuổi trẻ để tạo nên "âm vang" - những giá trị sống có sức lan tỏa. Cách bộc lộ cảm xúc này chân thành, dứt khoát, từ một "Ta" cá nhân mang lý tưởng lớn lao, đến một "Ta" nhận ra chân lý ngay trong cuộc sống "nhân dân, bè bạn", từ đó khẳng định một niềm tin son sắt vào vẻ đẹp và ý nghĩa của cuộc đời ngay trên mảnh đất quê hương.
Câu 2. Đọc văn bản sau: "Vươn mãi vào bề sâu / Cài rễ non tìm đường cho cây / Qua sỏi đá có khi tướp màu / Hướng mãi lên chiều cao / Cài cành non vượt mưa dông nắng hạ / Này chiếc lá như người sinh nở / Ai đang ngồi hát trước mùa xuân / Cuộc đời như thể tự nhiên xanh / Chỉ có đất yêu cây thì đất biết / Những cơn đau nơi cuối rễ đầu cành" (Bế Kiến Quốc, Cuối rễ đầu cành, Nxb Hà Nội, 1994) Từ hình ảnh "Rễ non, cành non” trong phần văn bản hãy viết một bài văn (Khoảng 600 chữ) bàn về nỗ lực để thành công?
Trong hành trình vươn lên của mỗi cá nhân, thành công không phải là đích đến ngẫu nhiên mà là kết quả của một quá trình bền bỉ, kiên trì, không ngừng nghỉ. Hình ảnh "rễ non" và "cành non" trong bài thơ của Bế Kiến Quốc đã gợi mở một cách sâu sắc về nỗ lực – yếu tố then chốt làm nên mọi thành quả. Nếu rễ non phải "vươn mãi vào bề sâu", "tìm đường cho cây" qua bao "sỏi đá", thì cành non lại kiên cường "hướng mãi lên chiều cao", "vượt mưa dông nắng hạ". Đó chính là biểu tượng cho những nỗ lực thầm lặng và bền bỉ, là cội rễ và cành lá tạo nên sự sống, sự phát triển rực rỡ.
Nỗ lực, trước hết, là sự kiên trì bền bỉ trước những khó khăn. Giống như "rễ non" phải đối mặt với "sỏi đá", con người trên con đường đến thành công cũng không tránh khỏi những trở ngại, thất bại. Đó có thể là những thử thách về kiến thức, kỹ năng, áp lực từ môi trường hay những thất vọng từ chính bản thân. Tuy nhiên, thay vì từ bỏ, người có nỗ lực sẽ không ngừng tìm tòi, học hỏi, và thích nghi. Họ hiểu rằng, mỗi "cơn đau nơi cuối rễ" là một bài học, một trải nghiệm quý giá để tích lũy sức mạnh, để "vươn mãi vào bề sâu" – tìm kiếm nền tảng vững chắc cho sự phát triển. Điều này đòi hỏi một ý chí mạnh mẽ, một tinh thần không ngại đối mặt và vượt qua thử thách, xem thất bại là bước đệm để vươn tới mục tiêu cao hơn.
Thứ hai, nỗ lực còn là sự chủ động vươn lên, khai phá những giới hạn mới. "Cành non" không chờ đợi mà "hướng mãi lên chiều cao", bất chấp "mưa dông nắng hạ". Điều này phản ánh tinh thần cầu tiến, không ngừng học hỏi và đổi mới. Trong một thế giới thay đổi không ngừng, việc duy trì sự cũ kỹ sẽ dẫn đến tụt hậu. Người nỗ lực không chỉ hoàn thành nhiệm vụ mà còn tự đặt ra những mục tiêu cao hơn, không ngừng trau dồi bản thân, cập nhật kiến thức, kỹ năng mới. Họ biết cách biến áp lực thành động lực, biến những điều kiện khắc nghiệt thành cơ hội để trưởng thành. "Chiếc lá như người sinh nở" là hình ảnh cho thấy sự sáng tạo không ngừng, sự đổi mới liên tục để mang lại giá trị mới cho bản thân và cho cuộc sống.
Tuy nhiên, nỗ lực không phải là một hành trình đơn độc. Bài thơ cũng gợi mở rằng "Chỉ có đất yêu cây thì đất biết / Những cơn đau nơi cuối rễ đầu cành". Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của sự hỗ trợ, thấu hiểu từ môi trường xung quanh. Đôi khi, nỗ lực cần được nuôi dưỡng bởi sự tin tưởng, động viên từ gia đình, bạn bè, cộng đồng. Một môi trường thuận lợi sẽ giúp những "rễ non" bám sâu hơn và những "cành non" vươn xa hơn.
Tóm lại, nỗ lực là một phẩm chất không thể thiếu để kiến tạo thành công. Nó là sự kết hợp giữa ý chí kiên cường, khả năng chịu đựng và tinh thần không ngừng vươn lên. Giống như cây xanh phải trải qua "những cơn đau nơi cuối rễ đầu cành" để "tự nhiên xanh", con người cũng cần những nỗ lực bền bỉ để vượt qua mọi thử thách, từ đó gặt hái được những thành quả xứng đáng, tạo nên một "cuộc đời như thể tự nhiên xanh". Nỗ lực không chỉ định hình con người mà còn là chìa khóa mở cánh cửa đến mọi thành công trong cuộc sống.
22/06/2025
I. PHẦN ĐỌC HIỂU
Câu 1. Xác định thể thơ và nhân vật trữ tình trong đoạn trích trên.
Câu 2. Chỉ ra một số hình ảnh, từ ngữ đặc sắc viết về đất nước và khát vọng của nhân vật trữ tình có trong phần 1 đoạn trích.
Một số hình ảnh, từ ngữ đặc sắc trong phần 1 đoạn trích:
Câu 3. Xác định và phân tích tác dụng biện pháp tu từ có trong đoạn thơ sau: Ta lớn lên khao khát những chân trời Những mảnh đất chân mình chưa bén được Những biển khơi chứa mặt trời đỏ rực Những ngàn sao trôi miết giữa màu xanh
Câu 4. Em hiểu như thế nào về 2 dòng thơ "Trái tim ta nặng trĩu những mê say / Sẽ gieo xuống làm âm vang mặt đất"?
Hai dòng thơ "Trái tim ta nặng trĩu những mê say / Sẽ gieo xuống làm âm vang mặt đất" thể hiện:
Câu 5. Tác giả muốn nói với độc giả điều gì trong phần 2 của đoạn trích? Nhà thơ đã dùng phương tiện ngôn ngữ nào để chuyển tải điều đó?
II. PHẦN VIẾT
Câu 1. Viết đoạn văn ngắn (khoảng 200 chữ) phân tích cách bộc lộ cảm xúc, sự say mê, dâng hiến cho cuộc đời của nhân vật trữ tình trong đoạn trích có trong phần đọc hiểu.
Nguyễn Khoa Điềm trong "Mặt đường khát vọng" đã khắc họa một nhân vật trữ tình đầy cảm xúc, say mê và sẵn sàng dâng hiến cho cuộc đời. Mở đầu đoạn trích, nhà thơ bộc lộ một khát vọng mãnh liệt, vươn tầm vũ trụ qua điệp ngữ "Những..." kết hợp với hình ảnh "chân trời", "biển khơi", "ngàn sao". Cảm xúc say mê được đẩy lên cao trào khi nhân vật muốn "ôm choàng hết tất cả trời mây", thể hiện một tâm hồn rộng mở, khát khao hòa nhập và chiếm lĩnh thế giới.
Tuy nhiên, đỉnh điểm của sự dâng hiến không nằm ở những điều xa xôi mà ở lời hứa cụ thể, thiết tha: "Trái tim ta nặng trĩu những mê say / Sẽ gieo xuống làm âm vang mặt đất". "Gieo xuống" ở đây là hành động tự nguyện, dâng hiến trọn vẹn những gì tinh túy nhất của tuổi trẻ để tạo nên "âm vang" - những giá trị sống có sức lan tỏa. Cách bộc lộ cảm xúc này chân thành, dứt khoát, từ một "Ta" cá nhân mang lý tưởng lớn lao, đến một "Ta" nhận ra chân lý ngay trong cuộc sống "nhân dân, bè bạn", từ đó khẳng định một niềm tin son sắt vào vẻ đẹp và ý nghĩa của cuộc đời ngay trên mảnh đất quê hương.
Câu 2. Đọc văn bản sau: "Vươn mãi vào bề sâu / Cài rễ non tìm đường cho cây / Qua sỏi đá có khi tướp màu / Hướng mãi lên chiều cao / Cài cành non vượt mưa dông nắng hạ / Này chiếc lá như người sinh nở / Ai đang ngồi hát trước mùa xuân / Cuộc đời như thể tự nhiên xanh / Chỉ có đất yêu cây thì đất biết / Những cơn đau nơi cuối rễ đầu cành" (Bế Kiến Quốc, Cuối rễ đầu cành, Nxb Hà Nội, 1994) Từ hình ảnh "Rễ non, cành non” trong phần văn bản hãy viết một bài văn (Khoảng 600 chữ) bàn về nỗ lực để thành công?
Trong hành trình vươn lên của mỗi cá nhân, thành công không phải là đích đến ngẫu nhiên mà là kết quả của một quá trình bền bỉ, kiên trì, không ngừng nghỉ. Hình ảnh "rễ non" và "cành non" trong bài thơ của Bế Kiến Quốc đã gợi mở một cách sâu sắc về nỗ lực – yếu tố then chốt làm nên mọi thành quả. Nếu rễ non phải "vươn mãi vào bề sâu", "tìm đường cho cây" qua bao "sỏi đá", thì cành non lại kiên cường "hướng mãi lên chiều cao", "vượt mưa dông nắng hạ". Đó chính là biểu tượng cho những nỗ lực thầm lặng và bền bỉ, là cội rễ và cành lá tạo nên sự sống, sự phát triển rực rỡ.
Nỗ lực, trước hết, là sự kiên trì bền bỉ trước những khó khăn. Giống như "rễ non" phải đối mặt với "sỏi đá", con người trên con đường đến thành công cũng không tránh khỏi những trở ngại, thất bại. Đó có thể là những thử thách về kiến thức, kỹ năng, áp lực từ môi trường hay những thất vọng từ chính bản thân. Tuy nhiên, thay vì từ bỏ, người có nỗ lực sẽ không ngừng tìm tòi, học hỏi, và thích nghi. Họ hiểu rằng, mỗi "cơn đau nơi cuối rễ" là một bài học, một trải nghiệm quý giá để tích lũy sức mạnh, để "vươn mãi vào bề sâu" – tìm kiếm nền tảng vững chắc cho sự phát triển. Điều này đòi hỏi một ý chí mạnh mẽ, một tinh thần không ngại đối mặt và vượt qua thử thách, xem thất bại là bước đệm để vươn tới mục tiêu cao hơn.
Thứ hai, nỗ lực còn là sự chủ động vươn lên, khai phá những giới hạn mới. "Cành non" không chờ đợi mà "hướng mãi lên chiều cao", bất chấp "mưa dông nắng hạ". Điều này phản ánh tinh thần cầu tiến, không ngừng học hỏi và đổi mới. Trong một thế giới thay đổi không ngừng, việc duy trì sự cũ kỹ sẽ dẫn đến tụt hậu. Người nỗ lực không chỉ hoàn thành nhiệm vụ mà còn tự đặt ra những mục tiêu cao hơn, không ngừng trau dồi bản thân, cập nhật kiến thức, kỹ năng mới. Họ biết cách biến áp lực thành động lực, biến những điều kiện khắc nghiệt thành cơ hội để trưởng thành. "Chiếc lá như người sinh nở" là hình ảnh cho thấy sự sáng tạo không ngừng, sự đổi mới liên tục để mang lại giá trị mới cho bản thân và cho cuộc sống.
Tuy nhiên, nỗ lực không phải là một hành trình đơn độc. Bài thơ cũng gợi mở rằng "Chỉ có đất yêu cây thì đất biết / Những cơn đau nơi cuối rễ đầu cành". Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của sự hỗ trợ, thấu hiểu từ môi trường xung quanh. Đôi khi, nỗ lực cần được nuôi dưỡng bởi sự tin tưởng, động viên từ gia đình, bạn bè, cộng đồng. Một môi trường thuận lợi sẽ giúp những "rễ non" bám sâu hơn và những "cành non" vươn xa hơn.
Tóm lại, nỗ lực là một phẩm chất không thể thiếu để kiến tạo thành công. Nó là sự kết hợp giữa ý chí kiên cường, khả năng chịu đựng và tinh thần không ngừng vươn lên. Giống như cây xanh phải trải qua "những cơn đau nơi cuối rễ đầu cành" để "tự nhiên xanh", con người cũng cần những nỗ lực bền bỉ để vượt qua mọi thử thách, từ đó gặt hái được những thành quả xứng đáng, tạo nên một "cuộc đời như thể tự nhiên xanh". Nỗ lực không chỉ định hình con người mà còn là chìa khóa mở cánh cửa đến mọi thành công trong cuộc sống.
Trúc anh Đào
22/06/2025
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
1 giờ trước
Top thành viên trả lời