26/06/2025
30/06/2025
Như Ngọc Câu 1
Văn bản sử dụng ngôi kể thứ nhất . Điều này thể hiện qua các đại từ nhân xưng như "tôi", "mình", "cậu" và "tớ", đi kèm với cách mô tả cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật Lê, người kể chuyện chính trong tác phẩm.
CÂU 2
Quê hương của Sơn gắn với sông hồng “Đại đội pháo của họ như một gốc cây đã lớn, nhựa cây ứ đầy tỏa ra thành hai nhánh.”
Biện pháp so sánh trong câu này giúp làm rõ sự trưởng thành và sức mạnh của đại đội pháo. Hình ảnh "gốc cây đã lớn" tượng trưng cho sự vững chắc và ổn định của đại đội sau một thời gian chiến đấu, giống như một cây cổ thụ mạnh mẽ đã ra hoa kết trái. Câu văn này cũng gợi lên ý nghĩa về sự phân chia nhiệm vụ của các thành viên trong đại đội, với "nhựa cây ứ đầy tỏa ra thành hai nhánh" ám chỉ đến sự phân chia công việc, nhưng vẫn gắn kết trong một mục tiêu chung. Đại đội không chỉ là một tổ chức đơn thuần mà là một thực thể vững mạnh, với những phần riêng biệt nhưng cùng hướng đến một nhiệm vụ, một lý tưởng.
CÂU 4
“Họ chia nhau tấm giát nằm, vài tấm áo sặc mùi thuốc đạn và chia nhau bầu trời Tổ quốc trên đầu.”
Chi tiết này đóng vai trò quan trọng trong việc khắc họa tình đồng đội, sự gắn kết giữa Lê và Sơn, đồng thời thể hiện sự hy sinh và lòng tin tưởng lẫn nhau. Họ chia nhau những vật dụng giản đơn nhưng rất quan trọng trong cuộc sống chiến đấu, như "tấm giát nằm" và "tấm áo sặc mùi thuốc đạn", qua đó thể hiện sự đoàn kết, sự chia sẻ trong gian khổ. Câu "chia nhau bầu trời Tổ quốc trên đầu" còn ẩn chứa ý nghĩa sâu sắc về tình yêu và trách nhiệm đối với quê hương, đất nước. Điều này không chỉ là sự chia sẻ về vật chất mà còn là tinh thần, tình cảm và lòng trung thành với lý tưởng chung của những người lính.
CÂU 5
Cả hai ngữ liệu đều phản ánh mộtmối quan hệ sâu sắc giữa con người và quê hương. Đoạn văn trong "Những vùng trời khác nhau" mô tả sự chia xa của những người lính và những vùng đất mà họ đã đi qua, nơi họ đã để lại một phần tâm hồn của mình. Tương tự, câu thơ của Chế Lan Viên trong "Tiếng hát con tàu" cũng cho thấy sự gắn bó giữa con người và đất đai. Khi con người rời đi, họ mang theo tâm hồn của mình, và nơi đất đai ấy như trở thành một phần trong bản thân họ. Cả hai đều nhấn mạnh tình yêu quê hương và sự gắn kết không thể tách rời giữa con người với mảnh đất mình sinh ra và lớn lên.
II . VIẾT
Câu 1 (2,0 điểm)
Trong văn bản "Những vùng trời khác nhau", tình cảm của Lê dành cho Sơn là một tình cảm đồng chí, bạn bè rất chân thành và sâu sắc. Mặc dù ban đầu Lê không có thiện cảm với Sơn, một công tử Hà Nội, nhưng qua ba năm chiến đấu và gắn bó bên nhau, tình cảm của Lê dành cho Sơn đã thay đổi hoàn toàn. Hai người đã cùng chia sẻ những gian khổ, khó khăn của chiến trường, cùng nhau vượt qua thử thách và trưởng thành trong chiến đấu.
Lê không chỉ coi Sơn là đồng đội mà còn là người bạn thân thiết, người mà anh tin tưởng tuyệt đối. Sự tin tưởng này thể hiện rõ trong câu nói của Lê: "Tớ rất tin... Tớ rất tin cậu!" khi Sơn chuẩn bị tiếp tục ở lại quê hương Lê trong khi Lê ra Hà Nội. Tình cảm này không chỉ là sự cảm mến thông thường, mà còn là sự gắn kết trong một nhiệm vụ chung, một lý tưởng lớn lao – bảo vệ Tổ quốc. Khi hai người chia tay, chỉ có hai tiếng "Đi nhá!" được thốt ra, đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, như một lời hứa về sự trở lại, về tình đồng đội vĩnh cửu.
Tình cảm của Lê dành cho Sơn là sự kết hợp giữa tình bạn, tình đồng chí và lòng tin tưởng tuyệt đối, là biểu tượng của tình đoàn kết, hy sinh trong cuộc chiến đấu vì độc lập, tự do của đất nước.
Câu 2 (4,0 điểm)
Quê hương là nơi mỗi người được sinh ra, nơi nuôi dưỡng tâm hồn và tình cảm. Dù mỗi người có thể sinh ra ở một mảnh đất khác nhau, nhưng tất cả đều có chung một điểm đến: Tổ quốc. Câu nói "Vùng trời quê hương nào cũng là bầu trời Tổ quốc" của tác giả Nguyễn Minh Châu trong tác phẩm Những vùng trời khác nhau đã khẳng định rằng, mỗi người dù ở đâu, chiến đấu ở đâu, thì tất cả chúng ta đều là một phần không thể tách rời của đất nước. Câu nói ấy không chỉ phản ánh sự gắn kết chặt chẽ giữa con người với Tổ quốc mà còn thể hiện sự hy sinh và lòng yêu nước vĩ đại của mỗi cá nhân.
Mỗi vùng quê trên đất nước đều có một vẻ đẹp và ý nghĩa riêng, nhưng tất cả đều cùng chung một Tổ quốc, một bầu trời bao la. Tổ quốc không chỉ là một phạm trù địa lý mà là nơi chứa đựng những giá trị tinh thần, là nguồn sống, là mái nhà chung của tất cả những người con. Những người con từ các vùng miền khác nhau, từ Bắc chí Nam, dù có sống xa quê hương, họ vẫn luôn hướng về Tổ quốc với tình yêu sâu sắc và trách nhiệm.
Trong tác phẩm "Những vùng trời khác nhau", Lê và Sơn đều có quê hương riêng biệt, nhưng khi họ chiến đấu, họ không chỉ bảo vệ quê hương của riêng mình mà còn bảo vệ cả Tổ quốc. Quê hương không chỉ là nơi sinh ra mà còn là nơi mỗi người gắn bó, là mảnh đất thiêng liêng mà mỗi người lính chiến đấu để bảo vệ. Mỗi chiến sĩ dù ở đâu cũng là một phần không thể thiếu của Tổ quốc, và mỗi vùng trời đều mang trong mình một phần của Tổ quốc.
Câu nói của Chế Lan Viên trong "Tiếng hát con tàu" cũng có ý nghĩa tương tự khi nói rằng, "Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở. Khi ta đi, đất đã hóa tâm hồn." Điều này khẳng định rằng, dù người ta có đi đâu, thì mảnh đất quê hương vẫn luôn là một phần trong tâm hồn của mỗi người. Và như vậy, mỗi người lính, dù ra chiến trường hay trở về quê hương, đều mang trong mình một phần của Tổ quốc.
Vùng trời quê hương nào cũng là bầu trời Tổ quốc. Dù mỗi người có xuất phát điểm khác nhau, quê hương khác nhau, nhưng tất cả đều chung một lý tưởng, đó là bảo vệ Tổ quốc. Tổ quốc không chỉ là nơi chúng ta sinh sống mà là nơi chúng ta chiến đấu, hy sinh để bảo vệ. Mỗi người, mỗi vùng đất đều góp phần tạo nên một bầu trời Tổ quốc bao la, thiêng liêng và bất diệt.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
5 giờ trước
Top thành viên trả lời