29/06/2025

29/06/2025
29/06/2025
Có lẽ trong mỗi người, ký ức về tình cảm gia đình luôn là dòng suối ngọt lành sưởi ấm tâm hồn. Đọc truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng, em đã thực sự xúc động trước tình thương sâu nặng, thiết tha mà ông Sáu dành cho cô con gái nhỏ bé Thu. Trong bối cảnh chiến tranh loạn lạc, khi hạnh phúc sum vầy trở nên xa xỉ, tình cha con ấy lại càng trở nên thiêng liêng và ám ảnh hơn bao giờ hết.
Tình cảm của ông Sáu dành cho bé Thu là sự kết tinh giữa nỗi nhớ nhung day dứt và khát khao được bù đắp yêu thương. Tám năm ròng rã xa quê hương để cầm súng bảo vệ tổ quốc, hình bóng cô con gái nhỏ chưa kịp gọi một tiếng “ba” đã trở thành động lực để ông vượt qua mọi gian truân, khốc liệt nơi chiến trường. Tận sâu trong lòng, ông Sáu luôn nuôi dưỡng hy vọng, một ngày sẽ được ôm con vào lòng, nghe con cất tiếng gọi thân thương. Nhưng, trớ trêu thay, chiến tranh để lại vết sẹo trên khuôn mặt ông - vết sẹo vô tình đã tạo nên khoảng cách giữa ông và bé Thu. Ngày trở về, ông không giấu được niềm vui, xúc động khôn xiết khi nhìn thấy con, nhưng em lại lạ lẫm, nghi ngại, thậm chí sợ hãi và khước từ tình cảm ông dành cho mình. Khoảnh khắc ấy, gương mặt ông như sầm lại “nhìn thật đáng thương, hai tay buông xuống như bị gãy”. Đó là nỗi đau của người cha yêu con tới tột cùng mà không thể nhận lại sự đáp đền.
Trong ba ngày phép ngắn ngủi, ông Sáu đã cố gắng mọi điều để gần gũi, chăm sóc và nối kết tình cảm cha con. Ông dịu dàng săn sóc bé Thu dù chỉ mong đợi một tiếng “ba”. Cái dáng vẻ nhẫn nại, ánh mắt tràn đầy chờ đợi, từng hành động nhỏ bé của ông đều gửi gắm cả trời thương nhớ. Thế nhưng, đáp lại vẫn là sự lãnh đạm, cự tuyệt từ con gái. Chỉ đến khi phút chia ly khắc nghiệt ập đến, tiếng “ba” vỡ oà, cùng cái ôm ghì chặt, hôn lên mái tóc, lên vết sẹo của ông Sáu - đó chính là giây phút tình cha con bùng cháy mãnh liệt, thiêng liêng bất tận.
Và khi trở lại chiến trường, nỗi nhớ con càng dày vò, day dứt ông Sáu hơn bao giờ hết. Để giải toả niềm day dứt, ông đã dồn cả yêu thương vào việc tự tay làm chiếc lược ngà nhỏ bé cho con như một kỷ vật thiêng liêng. Hình ảnh ông “cưa từng chiếc răng lược, thận trọng, tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc” cùng dòng chữ “Yêu nhớ tặng Thu, con của ba” khắc lên sống lưng lược đã chạm đến trái tim mọi người đọc. Đó không chỉ là đồ vật thông thường, mà là kết tinh của những tháng ngày khắc khoải, là chứng nhân bất tử cho tình cảm cha con không gì chia cắt nổi, kể cả cái chết. Ông Sáu hy sinh nhưng vẫn kịp gửi lại chiếc lược cho người bạn - trao gửi trọn vẹn tình yêu cùng lời dặn “nặng như trăng trối cuối cùng”.
Từ tình cảm của ông Sáu, em lại liên tưởng đến nhân vật bà của Bằng Việt trong bài thơ Bếp lửa. Cũng là một tình cảm sâu nặng, hy sinh thầm lặng, bà chăm sóc đứa cháu nhỏ qua tháng ngày gian khó, lặng lẽ chắt chiu tình thương, che chở cho cháu trong từng bữa cơm, từng kỷ niệm tuổi thơ. Dù hoàn cảnh mỗi người một khác, ông Sáu là người cha trong chiến tranh, bà là người giữ lửa giữa cảnh nghèo đói, nhưng điểm chung chính là tình cảm dành cho con, cho cháu luôn chân thành, bền bỉ và vô điều kiện. Đó là dòng chảy bất diệt, là sức mạnh giúp mỗi con người vượt qua gian khổ, là nơi vỗ về và tiếp thêm nghị lực mỗi khi yếu lòng.
Chiếc lược ngà khép lại nhưng dư âm tình cha con ông Sáu để lại thì không bao giờ tắt. Từ câu chuyện ấy, em càng thêm trân trọng giá trị của gia đình, thương kính cha mẹ, và biết ơn những hy sinh thầm lặng mà người thân dành cho mình trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời