Cánh đồng lúa chín vào buổi sáng sớm luôn là một hình ảnh đẹp đẽ và ấn tượng trong tâm trí tôi. Mỗi lần về quê, tôi đều dành thời gian để chiêm ngưỡng vẻ đẹp ấy.
Buổi sáng hôm nay thật mát mẻ, bầu trời trong xanh cao vời vợi. Những đám mây trắng bồng bềnh như những chiếc kẹo bông đang trôi dạt trên nền trời. Mặt trời bắt đầu nhô lên từ phía đông, ánh nắng ban mai chiếu xuống cánh đồng lúa chín, nhuộm vàng cả một vùng đất. Sương long lanh vẫn còn đọng trên những chiếc lá lúa, lấp lánh như những viên ngọc trai.
Cánh đồng lúa trải dài như một tấm thảm khổng lồ màu vàng óng. Những bông lúa nặng trĩu hạt, uốn cong mình để che chở cho những đứa con bé nhỏ. Hương thơm dịu nhẹ của lúa chín lan tỏa khắp nơi, mang theo hơi thở của làng quê yên bình.
Tôi bước đi trên con đường nhỏ, hít thở sâu để tận hưởng trọn vẹn hương vị của cánh đồng. Tôi dừng chân bên bờ ruộng, ngước mắt nhìn lên bầu trời. Ánh nắng ban mai chiếu rọi xuống cánh đồng, tạo nên một khung cảnh vô cùng lung linh và huyền ảo.
Những cơn gió nhẹ nhàng lướt qua, làm rung rinh những bông lúa. Âm thanh xào xạc của lá lúa hòa quyện với tiếng chim hót líu lo tạo nên một bản nhạc du dương. Tôi cảm thấy lòng mình thư thái và an nhiên đến lạ thường.
Trên cánh đồng, các bác nông dân đã ra thăm ruộng. Họ mỉm cười, trò chuyện vui vẻ, khuôn mặt rạng rỡ niềm vui. Họ đang chuẩn bị cho một mùa gặt bội thu.
Tôi đứng lặng im, ngắm nhìn cánh đồng lúa chín. Trong lòng tôi dâng lên một cảm giác hạnh phúc khó tả. Tôi tự hào vì quê hương mình có một cánh đồng lúa đẹp đến vậy.
Cánh đồng lúa chín là biểu tượng của sự no ấm, sung túc của người nông dân. Nó là kết quả của bao công sức, mồ hôi nước mắt của họ. Tôi mong rằng, mỗi năm, cánh đồng này sẽ luôn được mùa, để người dân quê tôi có cuộc sống ấm no, hạnh phúc.
Mỗi lần về quê, tôi đều dành thời gian để ngắm nhìn cánh đồng lúa chín. Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời, giúp tôi quên đi những ồn ào, náo nhiệt của cuộc sống đô thị. Tôi hy vọng rằng, dù sau này có đi đâu, tôi vẫn sẽ luôn nhớ về cánh đồng lúa chín quê hương, nơi chứa đựng biết bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ tôi. [/INST] Quê hương! Hai tiếng thiêng liêng ấy vang lên tự sâu thẳm trái tim mỗi con người. Quả đúng như vậy, hình bóng quê hương yêu dấu luôn in đậm mãi mãi trong lòng mỗi người. Nhất là hình ảnh cánh đồng lúa chín luôn để lại ấn tượng sâu đậm ấy trong kí ức của mỗi người con xa quê.
Sáng sớm tinh mơ, em cùng mẹ ra thăm đồng. Em hít căng lồng ngực mình thứ khí trời quen thuộc của quê hương. Gió nhè nhẹ mơn man trên mái tóc. Nắng ban mai ấm áp lan tỏa khắp cánh đồng. Đến giờ, cánh đồng lúa quê em mới thực sự thức dậy đón chào ngày mới. Từ phía xa xa, cánh đồng trải dài như một tấm thảm khổng lồ. Mỗi khi có làn gió thoảng qua, biển lúa dập dờn như sóng vẫy chào người con thân thương trở về. Lại gần, đặc trưng của cánh đồng lúa quê em hiện lên thật rõ nét. Lúa đang thì con gái cao quá vai em, một màu xanh mênh mông trải dài xa tít. Thân lúa mập mạp như những cây đũa. Lá lúa dài như những lưỡi kiếm, thi thoảng đâm vào nhau nghe sột soạt.
Rồi đây trăng tròn sẽ ghé qua đây, ngắm nhìn gương mặt ngây thơ của những chú bé đang đùa nghịch ngoài sân. Rồi đây, một ngày mới lại bắt đầu trên mảnh đất thân yêu này.
Con người cứ dần dần thức dậy, để bắt đầu một ngày làm việc mới. Còn cánh đồng lúa kia như trở về với chính nó, tiếp tục phát triển, tiếp tục lớn lên. Để rồi vài tháng nữa thôi, nó lại bừng lên một màu vàng rực rỡ. Em rất thích ngắm cánh đồng lúa chín vào buổi sáng mai. Nó gợi cho em cảm giác trù phú, no ấm. Và em cũng tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật giỏi để sau này xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.