Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và tình cảm của mỗi người. Với tôi, quê hương luôn là một phần ký ức tuổi thơ, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất. Đặc biệt, tôi yêu nhất vẻ đẹp của quê hương vào buổi sáng mùa hè.
Khi ông mặt trời vừa ló rạng đằng đông, tiếng gà trống gáy vang báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Ánh nắng ban mai len lỏi qua từng kẽ lá, đánh thức cả đất trời sau giấc ngủ dài. Không khí trong lành, mát mẻ, gió nhẹ thổi làm cây cối rung rinh, lay động. Những giọt sương long lanh vẫn còn đọng lại trên cành cây, ngọn cỏ, lấp lánh như những viên ngọc quý giá.
Cánh đồng lúa xanh mướt trải dài bất tận, bông lúa nặng trĩu hạt, đung đưa theo gió. Mùi sữa thơm ngọt ngào của lúa chín lan tỏa khắp không gian, mang theo hơi thở của mùa hè. Xa xa, dòng sông uốn lượn quanh làng, mặt nước phẳng lặng như tấm gương soi bóng mây trời. Ánh nắng chiếu xuống mặt nước, tạo nên những tia sáng lung linh, rực rỡ. Những chú cá tung tăng bơi lội, tạo nên âm thanh rì rào, du dương. Trên bầu trời cao rộng, đàn chim hót líu lo, ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên. Tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, tràn đầy sức sống.
Cuộc sống của người dân quê tôi cũng thật bình dị, mộc mạc. Khi ánh nắng ban mai vừa chạm đến ngõ nhà, người dân đã bắt đầu công việc của mình. Tiếng cười nói rôm rả, tiếng máy cày, máy gặt vang vọng khắp xóm làng. Bác nông dân dắt trâu ra đồng, tay cầm cuốc, chân bước nhanh. Cô chú thuyền chài chuẩn bị ra khơi, thuyền căng buồm, gió thổi mạnh. Các bà, các mẹ gánh hàng ra chợ, tiếng rao hàng vang vọng khắp đường làng. Các em nhỏ cắp sách tới trường, tiếng cười nói vui vẻ.
Tôi yêu thích nhất là được cùng bạn bè dạo chơi trên cánh đồng lúa. Chúng tôi ngắm nhìn những bông lúa chín vàng, hít hà mùi hương của đất trời. Cảm giác thật thư thái, dễ chịu. Tôi cũng thích được ngồi bên bờ sông, lắng nghe tiếng chim hót, tiếng cá bơi lội. Tâm hồn tôi như được gột rửa, trở nên trong trẻo và tinh khôi hơn.
Quê hương tôi đẹp lắm! Vẻ đẹp ấy không chỉ nằm ở cảnh sắc thiên nhiên mà còn ở chính con người nơi đây. Họ hiền lành, chất phác, luôn sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau. Tôi yêu quê hương tôi, yêu những con người nơi đây, yêu những điều bình dị, mộc mạc. Mỗi lần về thăm quê, tôi đều cảm thấy lòng mình thật thanh thản, nhẹ nhàng.
Vẻ đẹp của quê hương vào buổi sáng mùa hè thật giản dị, mộc mạc nhưng cũng vô cùng thơ mộng, trữ tình. Đó là vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống, của tình yêu quê hương tha thiết. Tôi sẽ mãi nhớ về quê hương mình, nơi chôn rau cắt rốn, nơi nuôi dưỡng tâm hồn và tình cảm của tôi.