câu 1: Trong bài thơ "Quê Hương" của Nguyễn Đình Huân, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả vẻ đẹp của quê hương. Câu thơ "quê hương là cánh đồng vàng, hướng thơm lúa chín mênh mang trời chiều" sử dụng phép so sánh ngang bằng với từ so sánh "là". Tác giả so sánh quê hương với "cánh đồng vàng", "hướng thơm lúa chín mênh mang trời chiều" nhằm thể hiện sự giàu có, trù phú, thanh bình, yên ả của quê hương. Hình ảnh này gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc ấm áp, thân thương về nơi chôn rau cắt rốn của mình.
Câu thơ thứ hai "quê hương là dáng mẹ yếu, áo nâu nên là liêu xiêu đi về" cũng sử dụng phép so sánh ngang bằng với từ so sánh "là". Tác giả so sánh quê hương với "dáng mẹ yếu", "áo nâu nên là liêu xiêu đi về" nhằm thể hiện tình cảm sâu nặng, thiêng liêng của tác giả đối với quê hương. Hình ảnh này gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc yêu thương, kính trọng, biết ơn đối với người mẹ già nua, tảo tần, lam lũ vì gia đình.
Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong bài thơ đã góp phần làm cho hình ảnh quê hương trở nên sinh động, cụ thể, gần gũi hơn với người đọc. Nó giúp tác giả truyền tải hiệu quả những cảm xúc, suy nghĩ của mình về quê hương, khơi gợi trong lòng người đọc những tình cảm yêu mến, tự hào về quê hương đất nước.
câu 1: Đoạn thơ được viết theo thể thơ tự do, không tuân thủ quy tắc về số lượng từ trong mỗi dòng và cách gieo vần cố định như các thể thơ truyền thống khác. Tác giả sử dụng linh hoạt các biện pháp tu từ để tạo nên nhịp điệu riêng cho bài thơ, giúp người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về nội dung và ý nghĩa mà tác giả muốn truyền tải.
câu 3: Trong đoạn thơ "Bỗng nhận ra hương ổi...Vắt nửa mình sang thu", tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa qua cụm từ "vắt nửa mình sang thu". Biện pháp này được thể hiện rõ nét ở động từ "vắt" - hành động thường thấy ở con người, nhằm diễn tả sự chuyển giao giữa mùa hạ và mùa thu một cách nhẹ nhàng, uyển chuyển.
Tác dụng của phép nhân hóa trong đoạn thơ:
- Gợi hình: Tạo nên hình ảnh sinh động về sự chuyển giao mùa, khiến cho mùa thu như đang dần hiện hữu, lan tỏa khắp không gian.
- Gợi cảm: Thể hiện tâm trạng bâng khuâng, xao xuyến của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên đất trời khi mùa thu đến. Đồng thời, nó cũng gợi lên niềm vui, sự háo hức đón chào mùa mới.
Ngoài ra, việc sử dụng biện pháp nhân hóa còn góp phần tạo nên nhịp điệu nhẹ nhàng, du dương cho đoạn thơ, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được sự tinh tế, sâu sắc trong tâm hồn của nhà thơ.
câu 4: Trong bài thơ "Gửi em, cô thanh niên xung phong" của nhà thơ Phạm Tiến Duật, tác giả đã gửi gắm những tâm tư, tình cảm sâu sắc dành cho những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Những cô gái ấy, họ mang trong mình sức trẻ, lòng nhiệt huyết và tinh thần dũng cảm, sẵn sàng hy sinh vì đất nước. Họ là những người con gái đẹp, với vẻ đẹp hồn nhiên, tươi tắn, nhưng cũng đầy bản lĩnh, kiên cường. Hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong được khắc họa qua những chi tiết cụ thể như:
* "Em đứng bên đường như quê hương": Tác giả ví von hình ảnh cô gái thanh niên xung phong như quê hương, bởi họ chính là đại diện cho tinh thần yêu nước, ý chí quyết tâm chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.
* "Vai áo bạc quàng súng trường": Hình ảnh cô gái thanh niên xung phong với vai áo bạc màu, quàng súng trường gợi lên sự vất vả, gian khổ của cuộc sống chiến tranh. Tuy nhiên, điều đó càng làm nổi bật thêm vẻ đẹp kiêu hùng, bất khuất của các cô gái.
* "Đoàn quân vẫn đi vội vã": Đoàn quân vẫn tiếp tục hành quân, không ngừng nghỉ, thể hiện tinh thần quyết tâm chiến thắng của cả dân tộc.
* "Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa": Hình ảnh bụi Trường Sơn nhòa trong khói lửa chiến tranh, gợi lên sự khốc liệt, tàn bạo của chiến tranh. Nhưng đồng thời, nó cũng khẳng định sức mạnh phi thường của con người Việt Nam.
Qua những hình ảnh đó, tác giả muốn ca ngợi vẻ đẹp của những cô gái thanh niên xung phong, đồng thời khẳng định vai trò quan trọng của họ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Họ là những người con gái dũng cảm, kiên cường, góp phần tạo nên chiến thắng lịch sử của dân tộc.
Ngoài ra, bài thơ còn thể hiện niềm tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước. Dù phải đối mặt với bao khó khăn, gian khổ, nhưng chúng ta vẫn luôn hướng về phía trước, hướng về ngày mai tươi sáng. Điều đó được thể hiện qua câu thơ:
> "Chào em, em gái tiền phương
> Hẹn gặp nhé giữa Sài Gòn."
Tác giả mong muốn rằng, sau khi chiến tranh kết thúc, sẽ có ngày gặp lại nhau ở Sài Gòn, thành phố giải phóng. Đó là niềm tin tưởng vào tương lai hòa bình, thống nhất của đất nước.
Bài thơ "Gửi em, cô thanh niên xung phong" là một tác phẩm giàu ý nghĩa, thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho những cô gái thanh niên xung phong. Bài thơ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả, khơi dậy lòng biết ơn và tự hào về truyền thống anh hùng của dân tộc.