

13/08/2025
13/08/2025
Ánh nắng ban mai vừa hé rạng, làng quê còn chìm trong sương sớm. Trước sân nhà, ngựa sắt đã sẵn sàng, áo giáp lấp lánh dưới ánh mặt trời. Thánh Gióng – chàng trai kỳ lạ vừa lớn vụt thành tráng sĩ – đứng uy nghi, chuẩn bị lên đường đánh giặc.
Mẹ Gióng bước ra, đôi mắt đỏ hoe. Bà run run đưa tay vuốt ve gương mặt con, giờ đã cứng cáp, rắn rỏi. “Con đi mạnh giỏi,” bà nghẹn ngào, “hãy bảo vệ đất nước, rồi trở về với mẹ.” Gióng cúi đầu, nắm lấy tay mẹ, lòng trào dâng bao cảm xúc. Dù là người anh hùng, Gióng vẫn là một người con – và giây phút chia tay ấy khiến tim chàng thắt lại.
Tiếng vó ngựa vang lên, Gióng phóng lên trời, mang theo lời dặn của mẹ, mang theo tình thương của quê hương. Mẹ đứng lặng, nhìn theo bóng con khuất dần trong mây trời, nước mắt rơi lặng lẽ – vừa tự hào, vừa đau đáu nỗi nhớ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
13/12/2025
13/12/2025
13/12/2025
Top thành viên trả lời