15/08/2025

15/08/2025
15/08/2025
Ngày xưa, tôi là một cô gái nghèo khó, sống cùng mẹ trong một căn nhà nhỏ ở một làng quê. Mẹ tôi rất yêu thương tôi, nhưng vì hoàn cảnh nghèo khó, bà không thể lo cho tôi đủ đầy như những gia đình khác. Dù vậy, mẹ luôn dạy tôi phải hiền lành, chăm chỉ và yêu thương mọi người.
Một hôm, mẹ tôi bảo tôi đi chợ mua ít đồ về cho gia đình. Tôi vui vẻ nhận lời và chuẩn bị lên đường. Khi đến chợ, tôi gặp một người ăn mày già nua, mặt mũi khổ sở, xin tôi một đồng tiền lẻ. Tôi nhìn vào túi, chỉ có vài đồng tiền nhỏ, nhưng tôi không ngần ngại, đưa cho ông ấy một đồng rồi mỉm cười.
Người ăn mày không nói gì, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt đầy cảm động. "Con gái, con thật là tốt bụng. Sau này, con sẽ gặp những điều tốt đẹp vì đã làm việc thiện." Ông nói xong rồi bỏ đi.
Khi về đến nhà, tôi kể cho mẹ nghe về cuộc gặp gỡ với người ăn mày. Mẹ tôi chỉ cười và bảo: "Con gái, làm việc tốt bao giờ cũng đáng quý, dù cho kết quả có ra sao."
Ngày hôm sau, tôi lại ra chợ. Bất ngờ, người ăn mày đó xuất hiện và đưa cho tôi một chiếc túi nhỏ, bảo tôi giữ lấy. Tôi mở túi ra và thấy bên trong là vàng, bạc và châu báu lấp lánh. Ông nói: "Con đã giúp tôi trong lúc khó khăn, tôi tặng con món quà này để con có thể sống cuộc đời sung túc."
Lúc đầu, tôi không dám nhận, nhưng ông nhất quyết bảo tôi hãy giữ lấy. Tôi cầm túi vàng về nhà và kể cho mẹ nghe. Mẹ tôi rất vui mừng, nhưng bà cũng dặn dò tôi phải biết cách sử dụng tài sản sao cho hợp lý, đừng để đồng tiền làm mất đi nhân cách.
Từ đó, cuộc sống của tôi dần thay đổi. Dù vậy, tôi không quên lời dạy của mẹ, luôn làm việc thiện và không để đồng tiền chi phối cuộc đời mình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời