i:
câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là biểu cảm. Đoạn thơ thể hiện rõ ràng tâm trạng buồn bã, cô đơn và nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả khi phải xa nhà. Tác giả sử dụng những hình ảnh thiên nhiên quen thuộc như "gió", "mây", "sông" để gợi lên khung cảnh làng quê thanh bình, yên ả, đồng thời cũng bộc lộ nỗi lòng của mình qua những câu thơ đầy cảm xúc.
câu 2: Đoạn thơ thể hiện nỗi nhớ thương da diết, khắc khoải của tác giả đối với quê hương và những kỷ niệm tuổi thơ. Tác giả sử dụng các hình ảnh quen thuộc, gần gũi như "cánh đồng", "con trâu", "dòng sông" để gợi lên khung cảnh làng quê bình dị, yên ả. Đồng thời, qua đó cũng bộc lộ tâm trạng buồn bã, tiếc nuối khi phải xa rời quê hương.
câu 3: Trong đoạn thơ, tác giả đã sử dụng hai biện pháp tu từ chính là nhân hóa và ẩn dụ.
- Nhân hóa: Tác giả đã nhân hóa "mùa xuân" bằng cách gọi nó là "em". Việc sử dụng đại từ xưng hô "em" cho thấy mùa xuân như một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, đầy sức sống. Điều này tạo nên sự gần gũi, thân thuộc giữa con người với thiên nhiên, đồng thời thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của tác giả đối với mùa xuân.
- Ẩn dụ: Hình ảnh "lộc" được ẩn dụ cho những điều tốt đẹp, may mắn mà mùa xuân mang lại. "Lộc" ở đây có thể hiểu là lộc non, lộc biếc, lộc xanh - biểu tượng cho sự sinh sôi nảy nở, phát triển mạnh mẽ. Ẩn dụ "lộc" giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, khiến cho ý nghĩa của câu thơ trở nên sâu sắc hơn. Nó không chỉ miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân mà còn khẳng định giá trị to lớn của mùa xuân đối với cuộc sống con người.
Tóm lại, việc sử dụng các biện pháp tu từ nhân hóa và ẩn dụ đã góp phần làm cho đoạn thơ thêm sinh động, giàu sức biểu cảm, đồng thời thể hiện rõ nét tâm hồn lạc quan, yêu đời của tác giả trước vẻ đẹp của mùa xuân đất nước.
ii:
câu 4: Mở đầu tác phẩm, nhà văn Vũ Tú Nam đã khắc họa bức tranh thiên nhiên mùa xuân với vẻ đẹp thơ mộng và tràn đầy sức sống. Hình ảnh "mưa xuân" được miêu tả qua những chi tiết cụ thể như "bâng khuâng gieo hạt", "phập phồng", "xốn xang". Từ láy "bâng khuâng" gợi lên cảm giác mơ hồ, khó diễn tả thành lời của cơn mưa xuân. Động từ "gieo hạt" cho thấy sự sinh sôi nảy nở, sự khởi đầu mới của vạn vật. Cụm từ "phập phồng, như muốn thở dài vì bồi hồi, xốn xang" lại gợi lên hình ảnh đất trời đang chuyển mình, bừng tỉnh sau giấc ngủ đông. Những chi tiết này đã góp phần tạo nên một khung cảnh mùa xuân thật lãng mạn, đầy sức sống.
Tiếp đến, nhà văn đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả vẻ đẹp của hoa xoan. Hoa xoan được ví như "rắc nhớ nhung xuống cỏ non ướt đẫm". So sánh hoa xoan với "nhớ nhung" đã gợi lên cảm giác man mác buồn, nhưng đồng thời cũng mang đến vẻ đẹp dịu dàng, e ấp của loài hoa này. Hình ảnh "những chú cào cào bột nhảy nhẹ êm trong cỏ" đã tô đậm thêm vẻ đẹp thanh bình, yên ả của làng quê Việt Nam.
Cuối cùng, nhà văn đã kết thúc đoạn trích bằng hình ảnh "đồi đất đỏ lấm tấm một thảm hoa trẩu trắng". Hình ảnh đối lập giữa màu đỏ của đất và màu trắng của hoa trẩu đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên rực rỡ, tươi sáng. Màu trắng của hoa trẩu tượng trưng cho sự tinh khôi, thuần khiết của tuổi trẻ.
Qua đoạn trích trên, ta có thể thấy được tình yêu thiên nhiên tha thiết của nhà văn Vũ Tú Nam. Ông đã khéo léo sử dụng các biện pháp tu từ để vẽ nên một bức tranh mùa xuân thật đẹp, thật thơ mộng. Đoạn trích đã khơi gợi trong lòng người đọc niềm yêu mến, trân trọng vẻ đẹp của thiên nhiên đất nước.
câu 5: Giới thiệu: Xin chào mọi người! Tôi là một giọt nước nhỏ bé, sống trong một hồ nước lớn. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ với các bạn về hành trình trải nghiệm làm việc có ích của mình.
Thân bài:
Trước đây, tôi chỉ là một giọt nước bình thường, sống trong một hồ nước rộng lớn. Hàng ngày, tôi cùng các anh chị em của mình hòa mình vào dòng chảy, cùng nhau tạo nên một khối lượng khổng lồ. Chúng tôi vui đùa, nô nghịch, khám phá thế giới xung quanh.
Một ngày nọ, tôi được giao nhiệm vụ đặc biệt. Một cơn mưa bất chợt đổ xuống, mang theo tôi và các anh chị em đến với một vùng đất khô cằn. Ở đây, tôi được gặp gỡ những người bạn mới, những chú chim hót líu lo trên cành cây, những bông hoa rực rỡ sắc màu. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc và tự hào khi được góp phần vào việc làm dịu đi cái nóng bức của mùa hè.
Sau vài ngày, tôi lại được trở về với hồ nước quen thuộc. Tuy nhiên, lần này tôi không còn là một giọt nước bình thường nữa. Tôi đã trở thành một giọt nước sạch, giàu khoáng chất, có khả năng cung cấp độ ẩm cần thiết cho sự phát triển của cây cối. Tôi được đưa đến những khu vườn xanh mát, nơi những cây xanh đang khát khao được tưới tắm. Tôi nhẹ nhàng len lỏi qua từng kẽ lá, thấm sâu vào lòng đất, nuôi dưỡng rễ cây. Cảm giác được góp phần vào sự sống của cây cối thật tuyệt vời.
Từ đó, tôi luôn tự nhủ phải cố gắng làm việc tốt hơn nữa. Tôi muốn trở thành một giọt nước hữu ích, góp phần vào việc duy trì sự cân bằng của hệ sinh thái. Tôi tin rằng, dù chỉ là một giọt nước nhỏ bé, nhưng nếu chúng ta biết nỗ lực và cống hiến, thì chúng ta có thể tạo nên những thay đổi tích cực cho cuộc sống xung quanh.
Kết bài:
Hành trình trải nghiệm làm việc có ích của tôi tuy ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa. Tôi đã học được rằng, dù là một giọt nước nhỏ bé, nhưng nếu chúng ta biết cống hiến hết mình, thì chúng ta có thể tạo nên những điều kỳ diệu. Tôi hy vọng rằng, tất cả chúng ta đều có thể trở thành những giọt nước hữu ích, góp phần vào việc bảo vệ và phát triển môi trường sống của chúng ta.