18/08/2025

18/08/2025
18/08/2025
ehehebbevsbsbsnebebebebeebbeebebbebebdbd
Truyện ngắn *Bố tôi* của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần là một trong những tác phẩm giàu cảm xúc, khắc họa đậm nét hình ảnh người cha với vẻ đẹp dung dị, gần gũi mà thiêng liêng. Qua lời kể hồn nhiên của nhân vật “tôi” – một cậu bé nhỏ tuổi, tác giả đã mở ra bức tranh về tình cha con chan chứa yêu thương và gửi gắm nhiều suy ngẫm sâu sắc về tình cảm gia đình cũng như giá trị nhân văn trong cuộc sống.
Điểm nổi bật đầu tiên của tác phẩm chính là nghệ thuật xây dựng nhân vật “bố”. Nguyễn Ngọc Thuần không tô vẽ bố bằng những phẩm chất phi thường hay hành động lớn lao, mà qua những việc làm rất đời thường: chăm lo cho con cái, chịu thương chịu khó, thậm chí có lúc vụng về, vụng về đến đáng thương. Bố hiện lên với sự giản dị nhưng lại khiến ta cảm phục bởi tấm lòng bao dung, hi sinh thầm lặng. Hình ảnh bố trong truyện gợi nhớ đến biết bao người cha Việt Nam trong đời sống thực: ít nói, vất vả, chịu đựng nhiều hơn bộc lộ, luôn âm thầm gánh vác để con được bình yên.
Điểm đặc biệt của *Bố tôi* là truyện được kể từ điểm nhìn trẻ thơ. Lời kể trong sáng, hồn nhiên của nhân vật “tôi” khiến hình ảnh người cha hiện lên vừa gần gũi, vừa xúc động. Chính cái nhìn trong trẻo ấy giúp người đọc cảm nhận được tình thương của người cha qua những chi tiết nhỏ bé nhất. Đằng sau đó là giọng điệu chan chứa tình cảm của nhà văn, vừa trữ tình, vừa sâu lắng, tạo nên dư vị nhân văn bền lâu.
Thông điệp quan trọng mà tác phẩm gửi gắm chính là ý nghĩa thiêng liêng của tình cảm gia đình. Cha mẹ, dù có đôi khi vụng về, nghiêm khắc, hay không thể hiện tình yêu bằng lời nói ngọt ngào, thì vẫn là những người yêu thương con cái nhất. Đọc *Bố tôi*, ta càng thấm thía giá trị của sự hi sinh thầm lặng và thấy mình cần biết trân trọng, yêu thương, đền đáp công ơn sinh thành dưỡng dục. Đây cũng chính là tiếng chuông cảnh tỉnh đối với lớp trẻ: đừng để khi mất đi rồi mới thấy quý trọng, hãy biết yêu thương, sẻ chia ngay khi còn có thể.
Về nghệ thuật, truyện ngắn có lối viết nhẹ nhàng, dung dị nhưng đầy gợi cảm. Ngôn từ giản đơn, giàu sức gợi, lời kể như một lời tâm sự thủ thỉ đã chạm tới trái tim người đọc. Sự kết hợp hài hòa giữa chất hiện thực và trữ tình tạo nên vẻ đẹp riêng, khiến câu chuyện vừa chân thực, vừa giàu cảm xúc.
Tóm lại, *Bố tôi* của Nguyễn Ngọc Thuần là một truyện ngắn giàu tính nhân văn, không chỉ khắc họa thành công hình tượng người cha mà còn nhắc nhở mỗi chúng ta về tình cảm gia đình – thứ tình cảm gốc rễ, thiêng liêng nhất của con người. Đọc tác phẩm, ta học được cách biết ơn, trân trọng và yêu thương cha mẹ hơn. Đó cũng chính là giá trị bền vững mà Nguyễn Ngọc Thuần đã gửi gắm qua trang viết giản dị nhưng thấm đẫm yêu thương của mình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
4 giờ trước
Top thành viên trả lời