Đỗ Trung Quân là một nhà thơ gần gũi với độc giả qua nhiều tác phẩm hay, đặc biệt là bài thơ Quê Hương. Với giọng văn nhẹ nhàng, tha thiết, tác giả đã bộc lộ nỗi nhớ cũng như tình yêu quê hương bất tận của mình. Qua đó, ông cũng muốn gửi gắm tới tất cả mọi người thông điệp về tình yêu quê hương đất nước.
Bài thơ Quê Hương được Đỗ Trung Quân lấy cảm hứng từ những sự vật giản dị, gần gũi ở quê hương để tạo nên những vần thơ xúc động lòng người. Tác giả mở đầu bằng cách đặt ra những câu hỏi tu từ đầy sức ám ảnh: "Quê hương là gì hở mẹ; quê hương là gì, mẹ ơi" Câu hỏi được lặp đi lặp lại hai lần nhằm nhấn mạnh sự khao khát và mong mỏi của đứa trẻ, muốn được lý giải về hình ảnh của quê hương đất nước. Quê hương là nơi chúng ta sinh ra, là nơi chứa đựng những kỉ niệm, những ký ức của mỗi người, là nơi con sống trong những năm tháng ấu thơ. Quê hương cũng là nơi cho con những giấc mơ, là nơi con tìm về sau hành trình dài mệt mỏi.
Trong kí ức của mỗi chúng ta, quê hương luôn là hình ảnh đơn sơ, mộc mạc nhưng vô cùng thắm thiết và nghĩa tình. Ở nơi đó có ba có mẹ có những người thân thương dù cho cuộc sống có vất vả, khó khăn nhưng lúc nào cũng tràn ngập niềm vui. Nhà thơ Đỗ Trung Quân đã vẽ lên hình ảnh quê hương thật gần gũi và thân thuộc, kết hợp với thể thơ lục bát đậm chất dân tộc, đem đến cho người đọc những cảm xúc khó phai.
Sau những câu hỏi tu từ đầu bài, tác giả trực tiếp bày tỏ những suy nghĩ về quê hương: "Quê hương là chùm khế ngọt; cho con trèo hái mỗi ngày". Quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và thể xác của mỗi chúng ta, cho ta những ký ức ngọt ngào của thời thơ ấu. Vì vậy, mỗi người đều phải biết ơn quê hương của mình.
Tác giả tiếp tục đưa ra những hình ảnh ví von so sánh độc đáo: "Quê hương mỗi người chỉ một/như là chỉ một mẹ thôi". Quê hương được so sánh với mẹ - nơi nuôi dưỡng ta khôn lớn, giúp ta chống chọi với mưa giông, bão tố của cuộc đời. Nếu như chúng ta không biết ơn quê hương, không biết ơn những người đã sinh ra ta thì thật đáng xấu hổ. Hai câu thơ cuối, tác giả liệt kê hàng loạt những sự vật, hiện tượng: con đường, hoa cỏ, dòng sông, cánh đồng... để nói lên rằng quê hương chính là nơi lưu giữ những ký ức của mỗi người, dù đi xa đến đâu cũng luôn nhớ về quê hương.
Bằng việc sử dụng thể thơ lục bát quen thuộc, kết hợp với biện pháp nghệ thuật so sánh, liệt kê, tác giả đã thổi hồn vào bài thơ những cung bậc cảm xúc khác nhau, khiến cho người đọc cảm nhận được tình yêu quê hương bất diệt của mình.
Như vậy, bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân đã khơi gợi trong lòng người đọc tình yêu quê hương đất nước. Mỗi người đều có quê hương, vì vậy chúng ta cần phải biết ơn quê hương, nỗ lực cố gắng để phát triển bản thân, đóng góp vào công cuộc xây dựng quê hương đất nước giàu đẹp hơn.