Bài thơ "Tấc Đất Thành Cổ" của nhà thơ Phạm Đình Lân là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đối với những người đã hy sinh xương máu để bảo vệ quê hương, đất nước.
Về mặt nội dung, bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không tuân thủ quy tắc về số lượng từ trong mỗi câu hay số câu trong mỗi khổ thơ. Điều này giúp tác giả dễ dàng bộc lộ cảm xúc, suy nghĩ của mình mà không bị gò bó bởi khuôn mẫu. Hình ảnh "tấc đất" được sử dụng để tượng trưng cho sự sống, niềm tin và khát vọng của con người. Dù chỉ là một mảnh đất nhỏ bé, nhưng nó lại chứa đựng bao nhiêu kỉ niệm, nỗi đau và sự hi sinh cao cả của những người lính trẻ tuổi.
Bên cạnh đó, bài thơ còn gợi lên hình ảnh bi tráng của những người lính đã ngã xuống trên chiến trường Quảng Trị, nơi họ đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc. Những dòng thơ ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa, khắc họa rõ nét sự dũng cảm, kiên cường của những người con đất Việt. Họ đã hiến dâng tuổi thanh xuân, máu xương của mình cho đất nước, để rồi mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, trở thành những "ngọn lửa bất diệt" soi sáng cho thế hệ sau.
Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức biểu cảm. Các hình ảnh ẩn dụ như "tấc đất", "niềm tin", "khát vọng"... đã tạo nên chiều sâu cho bài thơ, khiến người đọc dễ dàng cảm nhận được tấm lòng tri ân sâu sắc của tác giả dành cho những người đã khuất. Bên cạnh đó, giọng điệu trầm buồn, da diết của bài thơ càng làm tăng thêm sự tiếc thương, kính trọng đối với những người đã hy sinh vì độc lập, tự do của dân tộc.
Tóm lại, bài thơ "Tấc Đất Thành Cổ" là một tác phẩm đầy ý nghĩa, thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của tác giả đối với những người đã hy sinh xương máu để bảo vệ quê hương, đất nước. Qua đó, bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta phải biết trân trọng hòa bình, độc lập, tự do mà chúng ta đang được hưởng thụ hôm nay.