1. Sử dụng có mục đích (Intentional Use)
- Là khi người dùng chủ động dùng công nghệ để đạt một mục tiêu cụ thể.
- Ví dụ: Tra cứu thông tin, học tập trực tuyến, gọi video cho người thân, lập kế hoạch công việc.
- Người dùng biết mình đang làm gì, kiểm soát thời gian và kết quả mong muốn.
2. Sử dụng thụ động (Passive Consumption)
- Là khi người dùng tiếp nhận thông tin mà không có mục tiêu rõ ràng, thường bị cuốn theo nội dung.
- Ví dụ: Lướt mạng xã hội vô thức, xem video ngẫu nhiên, chơi game hoặc xem tin tức liên tục mà không kiểm soát.
- Người dùng ít kiểm soát, dễ mất nhiều thời gian mà không đạt lợi ích thiết thực.
3. Vai trò của việc phân loại trong chế độ Yo-Yo
- Chế độ Yo-Yo hướng tới việc người dùng nhận biết cách mình sử dụng công nghệ và cân bằng thời gian.
- Khi phân loại:
- Người dùng có thể nhìn rõ thời gian dành cho mục đích hữu ích (intentional use) so với thời gian bị cuốn vào thụ động (passive consumption).
- Giúp nhận diện nguồn gốc cảm giác mệt mỏi, stress hoặc lãng phí thời gian.
- Từ đó, người dùng có thể tối ưu hóa thói quen, tăng intentional use và giảm passive consumption, cải thiện sức khỏe tinh thần và hiệu quả làm việc.
4. Tóm lại
- Phân loại này giúp người dùng nhận biết chính xác cách họ tương tác với công nghệ.
- Trong chế độ Yo-Yo, nó cho phép theo dõi nguồn gốc thời gian và năng lượng, từ đó đưa ra quyết định điều chỉnh thói quen để sử dụng công nghệ hiệu quả và lành mạnh hơn.