03/10/2025
06/10/2025
Ký ức về những khoảnh khắc bên mẹ luôn là những viên ngọc quý giá, lấp lánh trong tâm hồn tôi. Trong vô vàn kỷ niệm ấy, có một trải nghiệm mà tôi không bao giờ quên: lần đầu tiên tôi được cùng mẹ nấu cơm. Hôm ấy, tôi vừa tròn mười tuổi, cái tuổi mà sự tò mò về thế giới xung quanh trỗi dậy mạnh mẽ. Nhìn mẹ thoăn thoắt trong bếp, tôi không khỏi thắc mắc về những công việc tưởng chừng đơn giản ấy. Thấy ánh mắt háo hức của tôi, mẹ mỉm cười hiền hậu: “Hôm nay con muốn cùng mẹ nấu cơm không?”. Niềm vui sướng trào dâng, tôi gật đầu lia lịa. Mẹ bắt đầu hướng dẫn tôi từ những bước cơ bản nhất. Đầu tiên là vo gạo. Mẹ dặn phải vo nhẹ nhàng, không được chà xát mạnh tay để tránh làm mất đi lớp cám gạo thơm ngon. Tôi cẩn thận làm theo lời mẹ, cảm nhận những hạt gạo trắng ngần trượt qua kẽ tay. Tiếp đến là đong nước. Mẹ bảo, mỗi loại gạo sẽ cần lượng nước khác nhau, phải để ý quan sát để cơm không bị khô hay nhão. Tôi căng mắt nhìn mẹ đổ nước vào nồi, cố gắng ghi nhớ tỷ lệ ấy. Công đoạn khó khăn nhất là nhóm bếp củi. Tôi loay hoay mãi mà ngọn lửa vẫn không chịu bùng lên. Mẹ kiên nhẫn chỉ cho tôi cách xếp củi sao cho thông thoáng, cách quạt gió để lửa bén nhanh hơn. Cuối cùng, sau bao nỗ lực, tôi cũng thành công. Khuôn mặt tôi lấm lem tro than, nhưng nụ cười thì rạng rỡ hơn bao giờ hết.
Trong lúc chờ cơm chín, tôi được mẹ giao nhiệm vụ nhặt rau. Tôi cẩn thận nhặt từng cọng rau muống, loại bỏ những lá úa, lá sâu. Bàn tay tôi vụng về, chậm chạp, nhưng mẹ vẫn luôn động viên, khen ngợi.
Khi nồi cơm bắt đầu sôi, hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp căn bếp. Mùi gạo mới quyện với mùi khói củi tạo nên một thứ hương vị đặc biệt, ấm áp lạ thường. Mẹ dặn tôi phải canh lửa đều, không được để lửa quá to sẽ làm cháy cơm. Tôi ngồi bên bếp, mắt không rời ngọn lửa, lòng tràn đầy trách nhiệm.
Cuối cùng, nồi cơm cũng chín. Mẹ xới cơm ra bát, những hạt cơm trắng ngần, dẻo thơm bốc khói nghi ngút. Tôi hồi hộp nếm thử, vị cơm ngọt ngào, đậm đà hơn bất cứ món ăn nào tôi từng thưởng thức. Đó không chỉ là vị ngon của cơm, mà còn là vị của tình yêu thương, sự kiên nhẫn và niềm tự hào.
Bữa cơm hôm ấy, cả gia đình tôi quây quần bên nhau, cùng thưởng thức thành quả lao động của hai mẹ con. Tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc lan tỏa trong từng lời nói, ánh mắt của mọi người.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời