Nhân vật Nguyệt trong truyện ngắn "Mảnh trăng cuối rừng" của nhà văn Nguyễn Minh Châu là một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, mang trong mình vẻ đẹp thuần khiết, rạng ngời. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, Lãm đã bị thu hút bởi vẻ đẹp ấy.
Nguyệt xuất hiện qua cuộc nói chuyện giữa Lãm và chị Tính, để lại ấn tượng mạnh mẽ với vẻ đẹp dịu dàng, đằm thắm. Vẻ đẹp ấy không chỉ nằm ở ngoại hình mà còn toát lên từ tâm hồn trong sáng, thuần khiết. Đôi gót chân bóng hồng, cử chỉ nhẹ nhàng, mái tóc bồng bềnh... tất cả tạo nên một vẻ đẹp khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Không chỉ xinh đẹp, Nguyệt còn sở hữu một tâm hồn cao thượng, giàu lòng vị tha. Cô sẵn sàng hi sinh tuổi thanh xuân, chấp nhận gian khổ, hiểm nguy để tham gia vào công cuộc giải phóng miền Nam thống nhất đất nước. Khi biết Lãm là người yêu của mình, Nguyệt vẫn quyết định lái xe thay anh Thắng, bất chấp nguy hiểm cận kề. Hành động ấy thể hiện sự dũng cảm, gan dạ, lòng yêu nước nồng nàn của cô gái trẻ.
Bên cạnh đó, Nguyệt còn là một người phụ nữ hết mực yêu thương, thủy chung son sắt với người yêu. Dù chưa từng gặp mặt trực tiếp nhưng cô luôn nhớ nhung, mong ngóng ngày được đoàn tụ cùng Lãm. Hình ảnh Nguyệt đứng chờ Lãm dưới ánh trăng vằng vặc, tay cầm chiếc đèn pin soi đường, gợi lên một tình yêu lãng mạn, đầy thơ mộng.
Qua nhân vật Nguyệt, nhà văn Nguyễn Minh Châu muốn ca ngợi vẻ đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Họ không chỉ đẹp về ngoại hình mà còn đẹp về tâm hồn, giàu lòng yêu nước, sẵn sàng hi sinh vì độc lập, tự do của dân tộc.
Tóm lại, nhân vật Nguyệt trong "Mảnh trăng cuối rừng" là một hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp của con người Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Qua nhân vật này, nhà văn Nguyễn Minh Châu đã gửi gắm những thông điệp ý nghĩa về tình yêu, lòng dũng cảm, tinh thần lạc quan và niềm tin vào tương lai tươi sáng.