Câu 1: Luận đề của văn bản là: Ý nghĩa của văn chương.
Bố cục và luận điểm của văn bản:
* Phần 1: Từ đầu đến "lòng vi tha": Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người, lòng thương muôn vật, muôn loài.
* Phần 2: Tiếp theo đến "thiếu nữ trong truyện": Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có.
* Phần 3: Phần còn lại: Văn chương sáng tạo ra sự sống, gây dựng cho con người những tình cảm mới, bồi đắp tâm hồn, làm cho con người ngày càng hoàn thiện hơn.
Câu 2: Sơ đồ thể hiện mối quan hệ giữa luận đề, luận điểm, lý lẽ và bằng chứng trong văn bản:
[Sơ đồ thể hiện mối quan hệ giữa luận đề, luận điểm, lý lẽ và bằng chứng]
Những lí lẽ, bằng chứng trong phần 2 đã góp phần làm sáng tỏ luận đề bằng cách:
* Giải thích nguồn gốc của văn chương: Lòng thương người, lòng thương muôn vật, muôn loài.
* Chứng minh vai trò của văn chương trong việc khơi dậy những tình cảm cao đẹp trong con người: Tình yêu thương, lòng vị tha, sự đồng cảm, chia sẻ.
* Nêu lên tác dụng của văn chương đối với cuộc sống con người: Làm phong phú thêm tâm hồn, giúp con người trở nên tốt đẹp hơn.
Câu 3: Lí lẽ, bằng chứng trong văn bản để lại cho em ấn tượng sâu sắc nhất là: "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có."
Giải thích:
* Lí lẽ này khẳng định khả năng đặc biệt của văn chương trong việc khơi dậy những tình cảm vốn chưa tồn tại trong mỗi người.
* Bằng chứng được đưa ra là những dẫn chứng cụ thể từ các tác phẩm văn học, cho thấy văn chương có thể khiến con người cảm nhận được những điều mà trước đây họ chưa từng trải nghiệm.
Câu 4: Cách trình bày vấn đề khách quan và chủ quan trong đoạn trích:
* Khách quan: Tác giả sử dụng ngôn ngữ khoa học, logic, cung cấp những dẫn chứng cụ thể để thuyết phục người đọc về vai trò của văn chương.
* Chủ quan: Tác giả bộc lộ trực tiếp cảm xúc, suy nghĩ cá nhân về văn chương, tạo nên sự gần gũi, chân thành và thu hút người đọc.
Câu 5: Hoài Thanh cho rằng: "Trên quả đất này từ khi có loài người bao giờ vẫn núi non âý, cây cỏ âý, thế mà một người đời xưa với một người đời nay nào có trông thấy như nhau". Em đồng ý với quan điểm này bởi vì:
* Mỗi thời đại đều có những giá trị riêng, những quan niệm riêng về cái đẹp, cái thiện.
* Con người ở mỗi thời đại cũng có những trải nghiệm, cảm nhận riêng về thế giới xung quanh.
* Do đó, cách nhìn nhận về thiên nhiên của mỗi người sẽ khác nhau, tùy thuộc vào hoàn cảnh lịch sử, văn hóa, xã hội...
Ví dụ: Trong bài thơ "Cảnh khuya" của Hồ Chí Minh, tác giả miêu tả khung cảnh thiên nhiên Việt Bắc trong đêm trăng rất khác so với khung cảnh thiên nhiên trong thơ ca truyền thống. Điều này cho thấy cách nhìn nhận về thiên nhiên của mỗi thời đại là khác nhau.
Câu 6: Văn chương luôn giữ vai trò quan trọng trong cuộc sống con người, dù ở bất kỳ thời đại nào.
* Trong bối cảnh đương đại: Văn chương đóng vai trò quan trọng trong việc nâng cao nhận thức, giáo dục đạo đức, lối sống cho con người. Nó giúp con người hiểu rõ hơn về thực trạng xã hội, về những vấn đề toàn cầu đang diễn ra, từ đó có những hành động phù hợp để giải quyết.
* Tác động tích cực của văn chương: Văn chương khơi dậy những tình cảm cao đẹp, giúp con người trở nên nhạy cảm, biết yêu thương, đồng cảm với mọi người xung quanh. Nó cũng giúp con người phát triển tư duy, trí tưởng tượng, khả năng sáng tạo.
* Thách thức của văn chương trong thời đại công nghệ số: Sự phát triển của công nghệ thông tin đã làm thay đổi thói quen đọc sách của con người. Tuy nhiên, văn chương vẫn có sức hấp dẫn riêng, nó mang đến cho con người những trải nghiệm tinh thần độc đáo mà không có phương tiện nào khác có thể thay thế được.