Bài thơ "Mùa cỏ nở hoa" của nhà thơ Nguyễn Đức Mậu là một bức tranh sinh động về vẻ đẹp của làng quê Việt Nam vào mùa xuân. Qua ba khổ thơ ngắn gọn, tác giả đã khắc họa thành công khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống cùng những hình ảnh gần gũi, thân thương của cuộc sống nông thôn.
Khổ thơ đầu tiên mở ra với hình ảnh ánh nắng ban mai rực rỡ, gió xuân hiền dịu, chim chóc hót líu lo trên cành cây. Tất cả tạo nên một bầu không khí vui tươi, phấn khởi. Trên nền thiên nhiên ấy, nổi bật lên hình ảnh đồng cỏ xanh rì, được tác giả ví như một tấm thảm xanh khổng lồ trải dài bất tận. Hình ảnh so sánh này vừa gợi tả vẻ đẹp mênh mông, bao la của cánh đồng, vừa thể hiện sự hòa quyện, gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên. Giữa khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp ấy, hai người trẻ tuổi ngồi bên nhau, trò chuyện, tâm tình. Tình cảm của họ được ví như "nắng lên", "gió thổi", mang đến sự ấm áp, hạnh phúc cho cả không gian.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân qua hình ảnh mưa bụi, lá non nhú lên, lộc giắt đầy trên lưng trâu. Những hình ảnh này gợi lên sự sinh sôi nảy nở, sự hồi sinh mạnh mẽ của vạn vật sau mùa đông lạnh giá. Đặc biệt, hình ảnh "cỏ đã ra hoa trắng đầy đồng" là một nét chấm phá độc đáo, làm tăng thêm vẻ đẹp thơ mộng, lãng mạn cho bức tranh mùa xuân. Màu trắng của hoa cỏ như tô điểm thêm cho bức tranh thêm phần rực rỡ, lung linh. Bên cạnh đó, khổ thơ còn thể hiện tình cảm gắn bó, thủy chung của đôi lứa. Họ cùng nhau ngắm nhìn vẻ đẹp của thiên nhiên, cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống.
Khổ thơ cuối cùng khép lại với hình ảnh hoàng hôn buông xuống, tiếng sáo diều vi vu trên bầu trời. Khung cảnh yên bình, thanh thản ấy khiến lòng người thêm thư thái, dễ chịu. Đàn trâu thong dong gặm cỏ trên cánh đồng, báo hiệu một ngày lao động vất vả đã qua đi, nhường chỗ cho sự nghỉ ngơi, thư giãn. Hình ảnh "lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm" là một ẩn dụ cho tình yêu thương, sự bao dung, vị tha của con người. Dù cuộc sống có bộn bề, khó khăn, nhưng vẫn luôn có những điều tốt đẹp, đáng quý tồn tại.
Bằng ngôn từ giản dị, mộc mạc nhưng giàu chất thơ, nhịp điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, bài thơ "Mùa cỏ nở hoa" đã vẽ nên một bức tranh làng quê Việt Nam thật đẹp, thật thơ mộng. Đó là bức tranh của thiên nhiên tươi đẹp, của tình yêu quê hương, đất nước và con người.