Bích Khê là một nhà thơ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam, ông là người tiên phong trong phong trào Thơ mới. Thơ của Bích Khê mang đậm màu sắc tượng trưng, siêu thực, giàu trí tưởng tượng và sử dụng nhiều biện pháp tu từ. Một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của ông là "Tiếng đàn mưa", bài thơ đã gợi lên cho tôi những cảm xúc sâu sắc về vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm hồn con người.
Bài thơ "Tiếng đàn mưa" của Bích Khê là một tác phẩm đặc sắc, mang đậm dấu ấn cá nhân của tác giả. Bài thơ được viết theo thể thơ song thất lục bát, một thể thơ truyền thống của dân tộc. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, âm thanh và nhịp điệu để tạo nên một bức tranh mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã vẽ nên khung cảnh mùa xuân với những hình ảnh quen thuộc:
> "Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,
> Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi;
> Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
> Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời."
Những hình ảnh "mưa đổ bụi", "đò biếng lười", "quán tranh đứng im lìm", "chòm xoan hoa tím" đều gợi lên một không gian yên tĩnh, vắng vẻ của mùa xuân. Tiếng mưa rơi "êm êm" như một bản nhạc du dương, khiến cho khung cảnh càng trở nên tĩnh lặng, trầm buồn.
Trong khổ thơ thứ hai, tác giả đã sử dụng phép đối xứng để tạo ra những hình ảnh tương phản:
> "Ngoài giậu thưa, trùng trình chiếc lá vàng
> Trong ruộng lúa, vút thẳng cánh cò bay
> Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa
> Tia nắng nhạt như mày ai chải."
Hình ảnh "chiếc lá vàng" đối lập với "cánh cò bay vút thẳng", "giọt sương trắng" đối lập với "tia nắng nhạt", tạo nên một bức tranh mùa xuân vừa đẹp vừa buồn. Bức tranh ấy gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc phức tạp, vừa vui mừng trước vẻ đẹp của thiên nhiên, vừa man mác buồn trước sự tàn phai của thời gian.
Khổ thơ cuối cùng, tác giả đã thể hiện tâm trạng lo lắng, bồn chồn của nhân vật trữ tình khi nghe tiếng đàn mưa:
> "Ai đem nhân ảnh phủ đất này?
> Bóng nàng in một bóng ngoài kia
> Đường xa vắng, gió thổi càng xa
> Mưa rơi rơi, dài tay áo rộng."
Câu hỏi tu từ "Ai đem nhân ảnh phủ đất này?" thể hiện sự bất lực của nhân vật trữ tình trước số phận và thời gian. Nỗi nhớ thương da diết dành cho người đã khuất được thể hiện qua hình ảnh "bóng nàng in một bóng ngoài kia". Tiếng đàn mưa vẫn vang lên, nhưng giờ đây nó chỉ còn lại là kỷ niệm và hoài niệm.
Bài thơ "Tiếng đàn mưa" của Bích Khê là một tác phẩm hay, thể hiện tài năng sáng tạo và tâm hồn nhạy cảm của tác giả. Bài thơ đã gợi lên cho tôi những cảm xúc sâu sắc về vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm hồn con người.