<>
Bài làm:
Trong kho tàng truyện cổ tích khắp nơi trên thế giới, có lẽ câu chuyện "Người mẹ và Thần Chết" của nhà văn nổi tiếng người Đan Mạch Hans Christian Andersen là một trong những câu chuyện khiến người đọc cảm động nhất. Với giọng văn du dương đậm chất thơ cùng cách xây dựng tình huống truyện đặc sắc, Andersen đã đưa người đọc vào thế giới thần tiên đầy màu sắc nhưng vẫn mang nặng những triết lí nhân sinh sâu sắc.
Câu chuyện kể về một bà mẹ mất con. Đứa con bé bỏng bị bệnh đậu mùa nên qua đời. Quá đau đớn và không chịu nổi cú sốc này, người mẹ liền ôm lấy đứa con đã chết và đi thật xa để chôn cất con mình. Nhưng bà đi mãi, đi mãi, cuối cùng đã đến một khu rừng rậm rạp. Sợ hãi, đói khát, nhớ con đến phát điên nhưng bà vẫn cố gắng tiếp tục đi. Bỗng nhiên bà nhìn thấy một dòng suối nhỏ, bà vội vàng đến bên mép suối rồi thảng thốt kêu lên:
- Ôi, con yêu dấu của mẹ! Con ơi, hãy trở về với mẹ!
Rồi bà cúi xuống uống nước suối. Kỳ lạ thay, sau khi uống nước suối, bà cảm thấy khỏe hơn hẳn. Sau đó, bà lại đi tiếp. Mặt trời đã lặn, bỗng bà nhìn thấy một ngôi nhà nhỏ. Bà nghĩ chắc hẳn ngôi nhà ấy có chủ nên đành gõ cửa mượn tạm một đêm. Nhưng khi bước vào nhà, bà nhìn thấy một chiếc giường, trên giường có hai gã khổng lồ đang nằm ngủ. Bà sợ quá, chẳng dám nghỉ ngơi mà chỉ dám quỳ gục xuống bên lò sưởi để mong trời mau sáng.
Thế nhưng suốt cả đêm hôm đó, bà cứ thiếp đi rồi lại tỉnh, rồi lại thiếp đi... Cho tới khi trời vừa hửng sáng, bà liền choàng dậy và kinh ngạc thấy hai gã khổng lồ đã biến mất khỏi chiếc giường. Trên giường bây giờ là một em bé hồng hào, xinh đẹp đang say giấc nồng. Bên cạnh nôi của em có hai chiếc giày bằng pha lê, giày lấp lánh tỏa ánh sáng ấm áp ra khắp căn phòng. Bà ôm lấy đứa con yêu dấu của mình và sung sướng hạnh phúc. Bà chưa từng nhìn thấy pha lê bao giờ nên bà nghĩ chắc hẳn đôi giày này phải quý giá lắm. Thế là bà cầm một chiếc giày lên và bẻ gãy.
Bỗng nhiên, một luồng khói đen bốc lên, và một giọng nói vang lên:
- Hãy coi chừng! Coi chừng niềm vui hạnh phúc!
Bà mẹ hoảng sợ buông rơi chiếc giày và giật mình tỉnh dậy. Thì ra tất cả chỉ là một giấc mơ. Khi mặt trời lên cao, bà liền bế con rời khỏi ngôi nhà. Về đến nhà, bà liền đem chuyện kể cho hàng xóm nghe. Họ đều lắc đầu nói:
- Thật đáng tiếc! Nếu bà đem chiếc giày còn lại đi bẻ gãy nữa thì con bà chắc chắn sẽ sống sót!
Lúc này, bà mới hiểu ra rằng tình yêu thương của người mẹ có thể đánh bại mọi thứ, ngay cả cái chết.
Qua câu chuyện, ta có thể thấy được tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả đến nhường nào. Người mẹ trong câu chuyện sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn, gian khổ để tìm kiếm con trai mình. Bà không hề nao núng trước sự đau khổ tột cùng, không màng đến tính mạng của bản thân. Đó chính là sức mạnh phi thường của tình mẫu tử khi đứng trước cái chết.
Truyện ngắn "Người mẹ và Thần Chết" đã gửi gắm đến chúng ta một thông điệp vô cùng ý nghĩa: Cái chết không phải là sự chấm hết. Bởi vì tình yêu thương của người mẹ dành cho con sẽ giúp đứa con sống lại. Từ đó, mỗi người chúng ta hãy biết trân trọng cuộc sống, yêu thương gia đình nhiều hơn. Đồng thời, hãy luôn khắc ghi công lao to lớn của đấng sinh thành và báo đáp họ thật tốt.
Tình mẫu tử trong "Người mẹ và Thần Chết" sẽ mãi bất diệt và tồn tại vĩnh cửu như những hạt sương long lanh trên những bông hoa rực rỡ sắc màu. Câu chuyện đã khiến tôi nhận ra rằng, dù có chuyện gì xảy ra thì tình yêu thương của người mẹ vẫn luôn là động lực giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn thử thách.